THỦY HỬ - Trang 451

thư vào để hỏi thăm gia sự, nhưng chỉ vì đường sá xa xôi, nhiều đều không tiện vậy
ngươi có thể vì ta mà đảm đang đi được thì sau này ta sẽ trọng thưởng cho.
Võ Tòng vâng lời mà rằng:
- Chúng tôi nhờ được ơn ngài đài cử lên cho dẫu có việc gì sai khiến, chúng tôi
cũng không dám từ nan và đất Đông Kinh là nơi đô hội, chúng tôi cũng muốn qua
trải một phen, vậy xin ngài cứ sắp sửa đi cho, chúng tôi cũng hết lòng tuân lệnh?
Nói đoạn quay về nhà trọ, lấy ra một ít tiền, gọi một tên thổ binh ra phố mua một
bình rượu và các thức nhắm rồi đi tới phố Tử Thạch, tìm vào nhà Võ Đại. Khi tới
nơi, Võ Tòng ngồi đợi ngoài cửa rồi sai tên thổ binh đem các thứ đồ ăn vào bếp để
dọn. Vợ Võ Đại trông thấy Võ Tòng đến thì tơ lòng lại vấn vương không dứt, trong
bụng nghĩ thầm, tưởng là Võ Tòng lại hồi tâm đến mình, nên vội vàng lên gác sửa
sang phấn sáp, chỉnh đốn khăn áo rồi chạy xuống cửa đón Võ Tòng mà nói rằng:
- Thúc thúc! Sao lâu nay không thấy về đến đây? Tôi lấy làm phiền lòng quá! Mấy
hôm giục Ca Ca vào huyện tìm thúc thúc để nói lại, nhưng nào có thấy ở đâu? Hôm
nay thúc thúc về chơi đây, sao lại còn mua sắm cho phí tiền như thế?
Võ Tòng đáp rằng:
- Võ nhị có một câu chuyện muốn nói với Ca Ca cùng tẩu tẩu nên mới về đây.
Người đàn bà nói:
- Vậy xin mời thúc thúc lên gác chơi.
Bấy giờ Võ Đại cũng đi bán hàng mới về, ba người liền cùng nhau lên gác rồi kéo
ba cái ghế ngồi quây quần vào bàn. Được một lát thì tên thổ binh dọn rượu lên. Võ
Tòng liền rót rượu mời hai anh chị uống. Người đàn bà đưa mắt trông liếc Võ Tòng
luôn luôn. Võ Tòng không hề nhìn đến, chỉ rót rượu mời rồi lại cúi xuống mà uống
rượu. Rượu được vài tuần, Võ Tòng liền rót một chén đầy, cầm lên tay nói với Võ
Đại rằng:
- Dám thưa Ca Ca, nay Võ Nhị tôi vâng lệnh quan Huyện sáng mai phải đi Đông
Kinh có việc, lâu ra thì vài tháng mà chóng ra thì độ bốn năm mươi ngày, mới về
đây được, vậy tôi có mấy câu này xin để Ca Ca biết: Ca Ca vốn xưa nay là một
người nhu nhược mà tôi lại đi vắng không ở nhà, chỉ sợ phố phường lắm quân vô
đạo, bất miễn nó lại đến đây sinh sự lôi thôi. Vậy từ đây trở đi đáng lẽ mỗi ngày bán
mươi chiếc bánh thì rút lại chỉ bán năm chiếc mà phải nên đi muộn về sớm, không
nên rượu chè la cà ở đâu cả, khi về tới nhà thì phải buông rèm đóng cửa cho cẩn
thận, để khỏi mang tiếng người ta chê cười. Nếu ai có điều gì xấc láo, Ca Ca không
nên cãi cọ làm chi, cứ đợi tôi về đây rồi tôi sẽ liệu. Nếu Ca Ca theo lời tôi thì xin
uống hết chén rượu này.
Võ Đại cất chén rượu mà rằng:
- Em nói phải lắm, tôi xin nghe lời hết cả.
Nói xong uống một hơi hết. Võ Tòng lại rót chén rượu thứ hai cất lên mà nói với
người đàn bà rằng:
- Tẩu tẩu là người sắc sảo tinh ngoan, không cần phải nói lắm. Duy Ca Ca tôi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.