THỦY HỬ - Trang 452

người phác trực, phàm việc gì cũng nhờ tẩu tẩu trông nom giúp cho. Người ta
thường nói: "Lệnh ông không bằng cồng bà". Nếu tẩu tẩu thu xếp được yên ổn cửa
nhà thì Ca Ca tôi còn chi phiền muộn. Tẩu tẩu há lại không nhớ câu: "Giậu kín thì
chó hết vào" hay sao?
Người đàn bà bị Võ Tòng nói đúng mấy câu tâm lý như vậy thì đỏ hồng mặt lên rồi
trỏ vào Võ Tòng mà mắng luôn rằng:
- Đồ thối thây việc gì mà đem chuyện đâu đâu đến nói xấc với lão nương? Phải biết
rằng ta đây chỉ kém thằng đàn ông một nước không đội mũ lên đầu mà thôi. Ta đây
đứng trên nắm tay cũng được, chứ không phải là một con ươn hèn khốn nạn gì đâu?
Từ khi ta lấy Võ Đại đến nay thực con kiến cũng không lọt vào đến nhà, còn có
điều chi mà bảo rằng: Giậu ngăn không kín để chó chạy vào nữa! Đừng đem những
câu ấy mà nói xấc láo ở đây mới được!
Võ Tòng cười mà rằng:
- Nếu được tẩu tẩu hết lòng như thế thì còn gì hơn nữa? Chỉ e bụng ở không được
như miệng nói mà thôi. Vậy nay Võ Nhị này xin nhớ hết mọi lời và xin uống hết
chén này cho.
Chị chàng kia tức giận đẩy chén rượu ra rồi sồng sộc bước xuống dưới gác. Đi đến
nữa chừng thang lại quay mặt lên mà nói rằng:
- Người đã là một tay thông minh lanh lợi, sao không nhớ đến câu: Chị dâu cũng
như mẹ? Khi ta lấy Võ Đại, nào có thấy anh nào em nào, thế mà bỗng dưng ở đâu
đến rồi thì thân với chẳng thân, lại toan làm bố người ta nữa. Lão nương cũng là xúi
vận, cho nên mới gặp những chuyện không ra gì như thế!
Nói đoạn vừa khóc vừa đi xuống, vừa nói lảm nhảm hết câu nọ đến câu kia không
dứt miệng. Trên này hai anh em Võ Đại ngồi uống rượu với nhau một lúc nữa rồi
Võ Tòng đứng dậy xin về. Võ Đại nắm lấy tay mà bảo Võ Tòng rằng:
- Em nên đi mau về sớm, cho anh em lại được gặp nhau ở đây nhé?
Nói đoạn nhìn Võ Tòng mà lã chã tuôn rơi hàng lụy, Võ Tòng thấy vậy liền bảo anh
rằng:
- Nếu Ca Ca không muốn buôn bán gì thì cứ ở nhà rồi tiền nong tôi sẽ đưa đến cho.
Võ Đại nghe nói, lại càng ra dáng cảm động trong lòng mà đưa em xuống gác. Khi
tới cửa, Võ Tòng lại dặn rằng:
- Đại ca, những lời tôi dặn, chớ nên quên mới được.
Nói xong bái biệt Võ Đại mà cùng tên thổ binh trở về huyện.
Bâng khuâng đất khách quê người,
Cảm tình cốt nhục nặng lời chia ly,
Thói đời trông thấy mà ghê!
Người dưng nước lã chắc gì ai đâu?
Sáng hôm sau, Võ Tòng sửa soạn khăn gói hành lý rồi lên trình với quan Huyện để
đi. Quan Huyện lấy một cỗ xe để các hòm đồ vật vào đó rồi bắt hai tên binh sĩ khoẻ
mạnh và hai người nhà tâm phúc cho đi theo kèm với Võ Tòng. Đoạn rồi Võ Tòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.