THỦY XA QUÁN - Trang 111

Kiichi bảo Yurie đi gọi Kuramoto, còn anh đi vào hành lang phía Bắc.
Đúng thế, ở chính giữa dãy hành lang dài, trên tường bên trái thiếu mất

một bức tranh. Đây là chỗ treo bức tranh nhỏ Đài phun nước, cả tranh lẫn
khung đều đã biến mất.

Chỉ lát sau, Kuramoto mặc bộ đồ ngủ kẻ sọc xanh hớt hơ hớt hải chạy đến.
“Ông chủ, xảy ra chuyện gì thế?”
“Ông nhìn đi.” Kiichi chỉ tay lên tường.
“Hả?” Kuramoto kinh ngạc kêu lên, ra sức dụi đôi mắt còn ngái ngủ. “Thế

này là…”

“Bị người ta lấy mất rồi. Chỉ có thể là như vậy.”
“Trước khi đi ngủ, tôi đi kiểm tra một vòng thì nó vẫn còn mà…”
“Thế tức là nó đã bị lấy mất sau khi ông kiểm tra.” Vị chủ nhân đeo mặt

nạ nghiến răng, lườm người quản gia đang đứng thẳng tắp như khúc gỗ.
“Trước khi đi ngủ, ông đã cài hết cửa sổ rồi chứ?

“Vâng, chắc chắn ạ.”
“Cửa sau đằng kia cũng vậy?”
“Đương nhiên ạ.”
“Nhưng bây giờ thì cửa không khóa.”
“Hả… kẻ trộm đột nhập vào chăng?”
“Trong lúc mưa gió thế này sao?” Kiichi cố gắng bình tĩnh phân tích tình

hình. “Đường núi sạt lở, giao thông với thành phố gián đoạn, khóa cửa thì bị
phá… nếu không có người từ trong này tiếp ứng thì kẻ bên ngoài không thể
lẻn vào.”

“Nhưng…”
“Cũng có thể là ngược lại, có ai đó trong nhà đã lấy trộm bức tranh rồi

trốn đi.”

“Trong đêm mưa gió thế này ư?” Bây giờ đến lượt Kuramoto hỏi lại.
Kiichi buồn bã lắc đầu. “Tôi chịu, nhưng hiện giờ cửa bị mở từ bên trong,

một bức tranh biến mất, dù sao cũng phải hỏi mấy vị khách kia đã rồi tính.”
Kiichi dặn Kuramoto kiểm tra lại cửa nẻo và các bức tranh, sau đó cùng Yurie

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.