THỦY XA QUÁN - Trang 114

những người tập trung trong sảnh một lượt.

“Furukawa vẫn chưa đến. Xin lỗi, tôi muốn phiền giáo sư đi gọi anh ấy

dậy, được chứ?”

“Không vấn đề gì.” Vị giáo sư đại học đi lên cầu thang, mặt mũi tái nhợt.
Mitamura bỗng chạy theo. “Tôi cũng đi cùng, đề phòng bất trắc.”
‘Đề phòng bất trắc’, ngụ ý kẻ trộm tranh chính là Furukawa. Mitamura lo

anh ta sẽ ra tay với giáo sư Mori.

Năm người ngồi lại tâm trạng đều nặng nề, nhìn theo bóng hai người kia

lên cầu thang. Ai cũng cảm thấy hoang mang ít nhiều trước sự kiện này.
Không ai nói gì, tiếng gió mưa ngoài kia làm rung chuyển cả bầu không khí
trong sảnh.

Một lát sau Mori và Mitamura xuất hiện trở lại ở chỗ ngoặt cầu thang,

không thấy bóng dáng Furukawa đâu.

“Thế nào rồi?” Kiichi ngẩng đầu hỏi họ. “Anh Furukawa…”
“Không thấy.” Mitamura nhô người ra khỏi thành cầu thang. “Trong

phòng không có ai.”

Sảnh lớn nhà ngang.

1 giờ 50 phút đêm.

Lúc đó, trong những người đang có mặt ở đây, không biết có mấy người ý
thức được rằng tình hình rất kì quái?

Ít nhất có Mori và Mitamura - hai người đi lên gác gọi Furukawa, ý thức

được điều này. Còn những người khác, lúc nghe tin có người đã biến mất sau
khi bức tranh bị lấy trộm chỉ lên xôn xao.

“Trong phòng không có ai?” Kiichi hỏi lại một câu y hệt.
“Vâng,” Mitamura vừa xuống cầu thang vừa đáp. “Cửa thì mở, hành lý

vẫn còn trong đó.”

“Nhà vệ sinh thì sao?”
“Không có, buồng tắm cũng không. Chúng tôi gọi to rất nhiều lần, tìm

khắp tầng 2 vẫn không thấy anh ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.