THỦY XA QUÁN - Trang 115

“Nhưng…” Kiichi ngừng nói giữa chừng, anh đã nhận ra sự kì quái trong

chuyện này. Anh áp bàn tay đi găng trắng lên trán, cố nghĩ xem tiếp theo nên
nói gì.

Mitamura dừng bước, nhìn xuống Kiichi. Còn Mori mặt mũi tái mét đứng

đực trên cầu thang.

“Không thể nào…” Âm thanh khàn khàn phát ra từ đằng sau tấm mặt nạ.
“Đúng thế,” Mitamura tiếp lời.
“Cái gì không thể hả anh Kiichi? Anh Mitamura?” Nghe hai người đối đáp

mơ hồ khó hiểu, Masaki sốt ruột xen lời. “Một bức tranh trên hành lang bị
đánh cắp, một vị khách - anh Furukawa, thì không thấy đâu. Chẳng phải đã
quá rõ rồi sao?”

“Masaki nói đúng đó!” Oishi đỏ mặt thét lớn. “Đừng lãng phí thì giờ nữa,

mau truy bát tay thầy chùa ấy!”

“Có cuống lên cũng vô ích.” Kiichi nhìn thẳng vào Masaki và Oishi.

“Hiện giờ Furukawa không ở trên gác, đó mới là vấn đề.”

“Thế là sao hả anh Kiichi? Rốt cuộc…”
“Anh ấy lúc này không thể không ở trên gác.”
“Hả?”
“Là thế này, anh Masaki ạ.” Mitamura đi xuống cầu thang, giải thích với

Masaki đang ngẩn người khó hiểu. “Lúc nãy, cách đây vài giờ, anh Furukawa
đã đi lên tầng 2. Lát sau, anh và anh Oishi cũng trở về phòng mình, còn tôi và
giáo sư Mori ngồi lại dưới sảnh để đánh cờ. Mọi ngày chúng tôi thường
không thức khuya, nhưng ban ngày hôm nay xảy ra chuyện kia, không hiểu
sao não chúng tôi bị kích thích, không cảm thấy buồn ngủ.”

“Chẳng lẽ…”
“Anh nhận ra rồi đúng không? Chính thế đấy! Hai chúng tôi ngồi lì ở đây,

nếu Furukawa đi xuống cầu thang thì chúng tôi phải biết chứ.”

“Sao lại thế được?” Masaki không thể tin nổi. “Có nhầm lẫn gì không

thế?”

“Không nhầm lẫn đâu. ít ra chúng tôi có thể khẳng định là không có ai đi

xuống cầu thang cả.” Mitamura nói chắc như đinh đóng cột rồi thở một hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.