THỦY XA QUÁN - Trang 116

rõ dài. “Hiện giờ lại không tìm thấy anh Furukawa trên tầng 2.”

“Không thể có chuyện đó…”
“Đúng vậy. Có thể giải thích như thế này, anh ấy đang nấp ở một nơi nào

đó trên tầng 2, hoặc đã trốn thoát qua một lối nào khác…”

Mitamura đi qua Masaki đang khoanh tay chau mày, bước đến bên Kiichi.
“Anh Kiichi, tôi cho rằng chúng ta phải lục soát tất cả các phòng trên tầng

2 và mọi ngóc ngách hành lang.”

“Ừm.” Kiichi gật đầu. “Tôi cũng đi cùng mọi người. Xin lỗi Masaki, cả

anh Mitamura nữa, phiền hai anh nhấc tôi cùng xe lăn lên với.”

Kiichi ngoảnh sang dặn dò viên quản gia mặc đồ ngủ đang đứng thẳng

người chờ lệnh. “Ông đứng canh cầu thang, nếu có kẻ hiềm nghi đi xuống thì
phải chặn lại cho bằng được. Còn Yurie, em cũng ở lại đây chờ bọn anh, được
không?”

Phòng số 5 tầng 2 nhà ngang

(phòng của Furukawa Tsunehito)

2 giờ sáng

Masaki và Mitamura đứng hai bên khiêng xe lăn lên cầu thang, Oishi hấp tấp
đuổi theo sau, còn Mori dẫn đầu đặt chân lên hành lang tầng 2. Hành lang
đang sáng đèn, vì Masaki đã bật đèn trước lúc xuống.

Nhìn từ đầu đến cuối hành lang không thấy gì khác thường. Nền trải thảm

xanh rêu, trần nhà cao, cửa sổ trổ ra sân giữa che rèm dày cùng màu.

“Không thấy ai trong phòng nhỉ?” Vị chủ nhân đeo mặt nạ khẳng định lại

lần nữa.

Mitamura lập tức gật đầu. Mori luôn tay đẩy kính mắt, cặp mày thưa khẽ

run, miệng lẩm bẩm. “Tôi không nhìn thấy ai hết.”

“Các người khỏi cần rườm rà như vậy.” Oishi bực mình. “Nãy giờ tôi nghe

nào thì biến mất, nào thì không thể, vân vân mây mây. Chẳng qua là các
người không nhìn thấy lúc Furukawa chuồn đi thôi. Nên khẩn trương truy tìm
bức tranh còn hơn là cứ dềnh dàng ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.