THỦY XA QUÁN - Trang 153

“Yurie…”
Nàng mặc chiếc váy ngủ lụa màu trắng, đột nhiên xuất hiện trên cầu thang.
“Cô chủ!” Kuramoto gọi lớn.
Rõ ràng là Kuramoto không biết nên ưu tiên ai trước, Nozawa Tomoko

đang bất tỉnh ngoài kia, hay là Yurie người vừa thét lên thảm thiết?

Đèn chùm pha lê trên trần đã tắt, nhưng vẫn còn ánh đèn tường ở cầu

thang hắt sáng vào phòng ăn.

“Yurie.” Tôi ngẩng đầu nhìn lên cầu thang, hỏi to đủ để nàng nghe thấy

được. “Em vừa hét lên phải không?”

Nàng hơi động đậy nhưng không đáp, cũng không gật đầu, chỉ thất thểu

nhích lại gần tay vịn, rồi sau đó chậm rãi bước xuống, đôi mắt vô hồn nhìn
vào không trung.

“Cô chủ sao vậy?” Kuramoto cũng nhận ra Yurie rất không bình thường,

bèn chạy vội đến chân cầu thang.

Đúng lúc này, có người xộc vào phòng ăn từ hành lang phía Bắc… Là

Shimada mặc sơ mi màu ghi với quần bò màu đen. Nhìn quần áo thì có lẽ y
vẫn chưa lên giường ngủ.

Nhận ra là tôi, Shimada cất tiếng.
“Tôi ở bên cạnh cũng nghe thấy tiếng thét ban nãy, đó là…”
Nói đến đây, Shimada nhận ra Yurie đang bước xuống cầu thang.
“À, hóa ra là cô Yurie. Có chuyện gì thế?”
“Cậu Shimada.” Tôi nhích xe lăn đến. “Hình như cô Tomoko đang bất tỉnh

ngoài hành lang.”

“Tomoko… là cô giúp việc à?” Shimada biến sắc. “Thế thì gay rồi. Ở đoạn

hành lang nào?”

“Ở chỗ cửa sổ nhìn ra sân giữa.”
Nghe Kuramoto giải thích, Shimada lập tức chạy vụt ra ngoài. Tôi do dự

không biết có nên ra theo không vì còn lo cho Yurie.

Nàng đã xuống hết cầu thang, đứng tựa vào tường, ánh mắt hoang mang

sợ hãi. Khuôn mặt yêu kiều trắng bệch, đôi môi tím tái run run, hai mắt rớm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.