THỦY XA QUÁN - Trang 57

chung ở cái nhà này, ông đã vô số lần phải giải quyết hậu quả do cô ta gây ra.

Còn mười phút nữa mới đến 3 giờ, bây giờ đun nước vẫn kịp. Kiichi đã

dặn các vị khách rằng hơn 3 giờ mới bắt đâu tiệc trà.

Ông rót đầy nước vào phích điện rồi vội bước ra ngoài hành lang. Nhìn

đồng hồ, thấy đã 2 giờ 50 phút chiều, ông bèn đi thẳng đến phòng ăn, nếu
Fumie vẫn chưa xuống thì dở quá.

Ngoài trời bỗng lóe ánh chớp, sau đó không lâu là tiếng sấm vang rền.
Mưa rào rào trút xuống.
Tiếng mưa lập tức bao trùm Thủy Xa Quán, chớp lòa sấm nổ khiến

Kuramoto cảm thấy choáng váng như đang bước vào một thế giới khác.

Furukawa vẫn chưa đến, mình phải chuẩn bị khăn tắm mới được…
Ông vừa nghĩ ngợi vừa bước thật nhanh qua dãy hành lang trải thảm đỏ

sẫm, vào phòng ăn.

Lúc đi đến chân cầu thang, ông vô tình đưa mắt nhìn thang máy trước mặt.
Trên bức tường bên cạnh cánh cửa sắt màu nâu là bảng điều khiển và đèn

báo vị trí thang máy.

Số “2” đang sáng.
Đứng dưới chân cầu thang, ông gọi to. “Cô Fumie!”
Không ai trả lời.
Mưa to quá nên người trên tầng 2 không nghe thấy tiếng gọi?
Ông bước lên vài bậc cầu thang, định gọi Fumie lần nữa thì…
… Có tiếng hét thảm thiết cắt qua tiếng mưa xối xả!
Ông lập tức nhìn ra cửa sổ. Có thể chỉ là phản ứng ngẫu nhiên, nhưng

cũng có thể do điều gì đó trong lòng mách bảo.

Một vệt chớp chói lòa lóe lên soi sáng cả không gian, nương theo đó

Kuramoto nhìn thấy…

Bên ngoài cửa sổ, một bóng đen từ trên trời rơi xuống.
Nếu không có làn chớp vừa rồi, chắc ông chỉ nhìn thấy đất trời mù mịt.

Nhưng lúc này, đôi mắt ông lại nắm bắt được hình ảnh rõ nét như một chiếc
máy ảnh kỹ thuật số cao cấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.