THỦY XA QUÁN - Trang 82

“Nếu không muốn lên thì cứ đến phòng anh, biết không?”
“Vâng…”
“Vậy tôi xin vô phép, các vị cứ tự nhiên.”
Masaki vội đứng lên định đẩy xe lăn, Kiichi giơ bàn tay đeo găng trắng,

ngăn anh ta lại.

“Không cần. Mình tôi đi là được.”
Viên quản gia mở hai cánh cửa thông sang hành lang phía Tây. Khi bóng

chiếc xe lăn khuất hẳn ngoài hành lang âm u, mọi người đều thở phào nhẹ
nhõm.

“Vậy là, tối nay vụ đó không được rồi…” Giọng Oishi ngao ngán.
“Vụ gì cơ?” Masaki thắc mắc.
Mitamura thấy vậy bèn cười khẩy. “Bức tranh Muôn vàn ảo ảnh ấy mà.

Anh Oishi bám dai thật đấy.”

“Là người hâm mộ tranh của Issei, ai chẳng muốn được ngắm nhìn nó.”

Oishi cau mày lườm viên bác sĩ ngoại khoa trẻ tuổi, rồi bất chợt ngoảnh nhìn
Masaki. “À, đúng rồi, anh Masaki vốn là đệ tử của danh họa Issei, chắc phải
biết đó là bức tranh như thế nào chứ?”

“Tôi rất tiếc.” Masaki đưa điếu thuốc lên miệng.
“Tôi nhận ra anh và chủ nhân Thủy Xa Quán có quan hệ rất thân thiết, anh

ấy không cho anh biết mình cất bức tranh đó ở đâu à?”

“Ý anh là nếu tôi biết chỗ thì bây giờ chúng ta sẽ lén lút đến xem nó à?”
“Không, không, tôi không có ý đó.”
Nghe vậy, Mitamura cười khằng khặc, còn Masaki vuốt bộ râu cầm thưa

ngắn. “Rất tiếc là tôi không biết. Nhưng đúng là anh Kiichi đã cất nó ở một
nơi nào đó trong khu nhà này.”

“Thế ư?” Nhà buôn tranh phồng má, gãi mũi. Dường như quên bẵng

chuyện vừa rồi bị Masaki nói kháy, ông ta hướng tầm mắt sang Yurie.

“Tôi có điều muốn hỏi phu nhân Yurie, cô có biết…”
“Anh Oishi!” Giáo sư Mori gắt lên. “Anh hãy chừng mực chút đi!”
“Giáo sư nói đúng đấy,” Mitamura buông giọng châm biếm. “Nghe anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.