THUYỀN HOA ÁN - Trang 166

Đào Cam đi thẳng ra cửa.

“Một phần rưỡi, hoặc không gì cả!” Y nói vọng lại sau lưng.

“Bảy phần cho ngươi và ba phần cho ta!” Lão chủ xới chen vào. “Vậy là
thỏa thuận rồi nhé. Đào huynh, ngươi dẫn hòa thượng tới đó và bảo với bọn
họ rằng đích thân ta đảm bảo hắn biết việc của mình! Đi đi!”

Đào Cam và hòa thượng cùng nhau rời khỏi buồng.

Họ tới khu dân nghèo ở phía đông chợ cá. Hòa thượng dẫn Đào Cam vào
một con hẻm chật hẹp xú uế, chỉ tay về phía cánh cửa ra vào của một túp
nhà gỗ xiêu vẹo.

“Ngươi vào trước!” Hắn khàn khàn thì thào.

Đào Cam mở cửa ra, thở phào nhẹ nhõm. Mã Vinh vẫn còn ở đó, đang ngồi
trong góc cùng bang chủ cái bang. Chỉ có hai người trong căn buồng bày
biện sơ sài.

“Người huynh đệ khỏe chứ?” Đào Cam niềm nở nói với Mã Vinh. “Đây
đích xác là người lão gia nhà ta cần tìm!”

Hòa thượng cúi người chào, hắn căng hết miệng ra cười để mua lấy thiện
cảm.

Mã Vinh đứng dậy, bước lại chỗ hòa thượng, nhìn hắn từ đầu đến chân rồi
hỏi, “Tên cẩu trệ này thì làm được gì cho lão gia?”

“Hắn biết quá nhiều về vụ án mạng trong chùa!” Đào Cam hối hả nói.

Hòa thượng vội lui lại, nhưng không đủ nhanh. Trước khi hắn kịp vung hai
bàn tay lên, Mã Vinh đã tung một cú đấm thẳng vào ngực, đúng vùng tim
làm hắn ngã ngửa lên một cái bàn phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.