THUYỀN HOA ÁN - Trang 207

Nam nhân ăn mặc ra vẻ đầu lĩnh có bờ vai rộng, thân khoác một tấm áo
giáp mạng sắt bó sát người và mặc một cái quần da đen đã sờn. Mái tóc y
được búi lên rồi buộc lại bằng một tấm khăn đỏ. Đưa đôi mắt nhỏ thó vẻ
tàn nhẫn nhìn nhị vị hảo hán từ đầu đến chân, y quát lớn, “Lũ khốn kia, nói
mau! Tên họ các ngươi là gì? Từ đâu đến? Vì sao đến? Mau kể hết!”

Y nói với giọng nhát gừng của một Giáo úy. Kiều Thái thầm nghĩ rất có thể
đây là một kẻ đào ngũ.

“Bẩm đầu lĩnh đại nhân, tiểu nhân là Ung Báo,” Mã Vinh đáp kèm theo
một nụ cười lấy lòng. “Tiểu nhân và vị huynh đệ đây là hai đồng đạo lục
lâm.”

Y kể lại hai người đã ẩu đả với bộ khoái ra sao, rồi được lão chỉ đường tới
Tam Tùng đảo thế nào. Y nói thêm rằng hai người sẽ lấy làm vinh dự nếu
được tay đầu lĩnh thu dụng làm thủ túc.

“Trước hết bọn ta sẽ kiểm tra những gì ngươi kể!” Tay đầu lĩnh đáp, rồi y
nói thêm với tay lâu la đang canh chừng Kiều, Mã, “Đưa bọn chúng tới chỗ
những kẻ khác!”

Mỗi người được nhận một bát gỗ đựng đầy cơm, sau đó cả hai bị dẫn đi qua
rừng tới một trảng trống khác nhỏ hơn. Ánh sáng từ một cây đuốc soi sáng
một căn lán dựng từ gỗ súc, trước lán có một nam nhân đang ngồi xổm trên
cỏ ăn cơm. Ở rìa trảng trống có một nữ nhân mặc quần áo lam như thôn nữ,
nàng ta quỳ gối dưới một gốc cây và cũng đang bận rộn với đôi đũa của
mình.

“Các người không được rời khỏi chỗ này!” Tay lâu la cảnh cáo rồi rời đi.
Mã Vinh và Kiều Thái ngồi xếp bằng đối diện với nam nhân đang ngồi
xổm, hắn đưa mắt nhìn họ với vẻ khinh khỉnh.

“Tên ta là Ung Báo,” Mã Vinh niềm nở bắt chuyện. “Vị huynh đệ này xưng
hô thế nào nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.