THUYỀN HOA ÁN - Trang 227

vẻ như lúc này đám thảo khấu ở Kinh Bắc lại đang dùng biểu tượng cũ
đáng sợ kia để hăm dọa dân chúng.”

Địch Nhân Kiệt đưa mắt nhìn những biểu tượng bằng bạc, rồi đứng bật dậy
và bắt đầu đi đi lại lại trong phòng, giận dữ lẩm bẩm. Mấy thuộc hạ của ông
đưa mắt nhìn nhau kinh ngạc, họ chưa bao giờ thấy ông ở tình trạng như
vậy.

Đột nhiên Địch Nhân Kiệt lấy lại bình tĩnh. Đứng trước mặt họ, ông nở nụ
cười uể oải, “Ta có một vấn đề cần cân nhắc trong yên tĩnh. Các ngươi hãy
về tìm chút giải khuây, tất cả đều xứng đáng được nghỉ ngơi ít nhiều!”

Mã Vinh, Kiều Thái và Đào Cam im lặng bước ra cửa. Hồng sư gia do dự
đứng nán lại, nhưng khi thấy khuôn mặt hốc hác của Địch tri huyện, lão
cũng đi theo mấy người kia. Tất cả sự phấn khích vui vẻ sau cuộc điều tra
thành công ở Kinh Bắc đã tan biến, họ hiểu rằng phía trước còn nhiều vấn
đề nghiêm trọng.

Khi tất cả đã ra về, Địch Nhân Kiệt chậm rãi ngồi xuống, khoanh tay lại và
gục cằm xuống ngực. Vậy là điều tồi tệ nhất mà ông lo sợ đã trở thành hiện
thực. Bạch Liên giáo đã hồi sinh và đang chuẩn bị động thủ. Một trong
những trung tâm của chúng nằm ngay tại Hán Nguyên, nơi ông trị nhậm,
cũng là nơi Hoàng đế đã bổ nhiệm ông. Thế mà Địch Nhân Kiệt lại không
thể phát giác ra âm mưu của chúng. Một cuộc nội chiến đẫm máu sắp sửa
bùng nổ, những người dân vô tội sẽ bị giết hại, những thành trấn thịnh
vượng sẽ bị phá hủy.

Tất nhiên Địch Nhân Kiệt không đủ sức ngăn cản một thảm họa tầm cỡ như
thế, Bạch Liên giáo hẳn đã lan tỏa khắp Đại Đường và Hán Nguyên chỉ là
một trong những địa điểm đầu não. Nhưng Hán Nguyên nằm gần kinh
thành, bất cứ trọng trấn nào chưa lọt vào tay quân phản loạn đều là căn cứ
quan trọng cho quân triều đình. Thế mà ông thậm chí còn chưa tâu trình về
những gì đang xảy ra tại Hán Nguyên. Ông đã thất bại, thất bại khi đối diện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.