THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 111

Phương Thảo trầm tĩnh.
- Mình không có ý nói đến thứ tự do đó.
- Còn thứ tự do nào?
Phương Thảo muốn đề cập đến chuyện Ngọc Sương đã mất tự do vì phải
phụng sự một người không yêu, nhưng sợ Ngọc Sương giận vội nói lảng
sang chuyện khác.
- Bây giờ đến lúc mình phải đi rồi.
- Đi đâu vội vàng thế? Ngồi lại uống thếm một cốc rượu nữa.
- Không được.
Ngọc Sương tiễn chân Phương Thảo ra đến hành lang, nàng ngập ngừng
một lúc rồi nói:
- Thỉnh thoảng ghé nhà mình chơi. Rồi đây thế nào Bích Huyền cũng gặp
được chuyện không may…
Phương Thảo từ nãy giờ muốn hỏi thăm Huyền Viêm, nhưng cứ ngập
ngừng mãi. Đến lúc này nàng mới đánh bạo hỏi:
- Có tin gì về anh thị vệ Huyền Viêm không?
Ngọc Sương hỏi lớn:
- A! Phương Thảo hỏi anh chàng sinh viên đó làm gì? Thích anh chàng đó
à?
- Không! Mình hỏi vậy thôi .
- Bọn mình vừa gặp anh ta chiều hôm qua
Phương Thảo không giấu được nỗi xúc động nên nói giọng đứt đoạn :
- Ngọc Sương ơi! Nếu có gặp Huyền Viêm thì nói cho anh chàng ấy biết là
mình đang trông.
Ngọc Sương nhìn vẻ mặt Phương Thảo có vẻ nghi ngờ, và đáp vội:
- Được! Được rồi! Lúc nào gặp mình sẽ hối thúc Huyền Viêm ghé thăm
người đẹp.
Phương Thảo luống cuống trước cái nhìn châm biếm của Ngọc Sương, vì
nàng để lộ tình cảm của nàng với Huyền Viêm quá rõ rệt.
Nàng tự trách mình:
- Tại sao mình lại để lộ lòng mình với Ngọc Sương trong câu chuyện
Huyền Viêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.