THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 114

- Được rồi!…anh sẽ về…
Nhưng phương Thảo thấy cần phải hứa hẹn gặp lại anh ta, nếu nàng muốn
Ngọc Lan ra khỏi nhà tù sớm hơn.
***
Phi Sơn vừa ra khỏi nhà, Phương Thảo đã lấy chiếc hộp đựng phấn bỏ vào
túi xách tay, định đến ngôi nhà thờ nào đó để làm quen với một tu sĩ, nhờ
đem chiếc hộp đựng phấn trao cho cảnh sát.
Nhưng vừa đến cửa nhà thờ, nàng lại gặp Bích Huyền, một người bạn gái
sông Hương đã vắng mặt suốt cả tháng trời.
Trông thấy Bích Huyền, Phương Thảo mừng rỡ reo lên:
- A! tại sao Bích Huyền lâu nay mất biệt vậy?
Bích Huyền nhìn Phương Thảo trìu mến hỏi:
- Hôm trước Phương Thảo có đến thăm nhà Ngọc Sương phải không?
- Ngọc Sương bây giờ là chủ nhân một căn nhà ở An Cựu, đang say hạnh
phúc.
Bích Huyền gật gù:
- Cô ta đang làm tình nhân của anh chàng Chưởng khế. Nghe đâu anh ta có
tâm hồn nghệ sĩ xử sự theo lối tài tử và cung cấp cho Ngọc Sương đầy đủ
trong cuộc sống hàng ngày.
Phương Thảo vui vẻ:
- Mừng cho Ngọc Sưong gặp may mắn.
Bích Huyền lắc đầu:
- Chưa hẳn đã là hạnh phúc!
- Tại sao?
- Tổ ấm nhưng tình yêu không ấm. Ngọc Sương có tiền ăn xài thong thả
thật, nhưng niềm vui không hồn nhiên trọn vẹn như lúc còn là một ca nhi.
Tóm 1ại, Ngọc Sương đã đi ngược lại quan niệm của mình về cuộc đời
Phương Thảo nói:
- Hôm trước mình đến chơi cũng thấy điều đó trong cuộc sống đổi mới của
Ngọc Sương, nhưng không dám nói ra. Còn Bích Huyền thì sao?
Bích Huyền buồn bã:
- Mình đang đi tìm một cuộc sống cho hợp với quan niệm cố hữu của mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.