THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 127

- Cô đừng lo? Khi nào nó dám hành động như vậy thì mạng sống của nó sẽ
không còn.
Phương Thảo nghe nói rùng mình. Nàng thừa hiểu Tư Cao đã nói thì không
gì có thể ngăn được hành động của anh ta, Tư Cao đã ám sát người thợ kim
hoàn, đã đánh gục hai người cảnh sát dẫn giải..tất cả câu chuyện đó còn ghi
trong trí nhớ của nàng chưa phai.
Tư Cao đến cầm tay Phương Thảo, nói:
- Lâu nay tôi vì yêu cô mà có nhiều hành động mạo hiểm.
Bàn tay Tư Cao lành lạnh và rắn chắc, khác hẳn với bất kỳ người đàn ông
nào. Phương Thảo sợ sệt rút tay lại. Trong bóng tối nàng thấy đôi mắt sáng
quắc của Tư Cao nhìn nàng.
Chàng hỏi:
- Em không thích anh à?
Phương Thảo thấy lúng túng. Làm sao nàng có thể thích thú trước một gã
hung bạo, khét tiếng giang hồ.
Nhưng chàng đã từ lâu vì đam mê sắc đẹp nàng mà chịu sự sai khiến,
không lẽ nàng lại đối xử tệ bạc.
Nàng lạnh lùng đáp:
- Em cảm thấy tay anh rắn rỏi quá!
Tư Cao cười đùa:
- Các em trong giới glang hồ cũng nói như vậy.
Phương Thảo muốn gấp rút chia tay với Tư Cao, nên tỏ lời biết ơn:
- Em cảm ơn anh đã tiễn em đến đây.
Tư Cao nói nhỏ vào tai Phương Thảo:
- Anh muốn đến nhà em.
Phương Thảo nói sững sờ. Nàng muốn từ chối nhưng thấy đôi mắt Tư Cao
sáng rực nhìn nàng, làm nàng e ngại.
Rõ ràng là đôi mắt chứa đầy đam mê dục vọng nhưng khác với đôi mắt của
Phi Sơn.
Đôi mắt đam mê của Phi Sơn chứa một thái độ van xin khẩn khoản, còn đôi
mắt đam mê của Tư Cao chứa đựng một cái gì bạo ngược, đe dọa, áp bức…
Trong hoàn cảnh này, nàng thấy nếu làm phật ý Tư Cao là xãy ra tai họa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.