THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 129

không muốn bắt Tư Cao trong trường hợp có liên quan đến Phương Thảo.
Do đó nàng quyết định chỉ nhờ Phi Sơn đến.
Khi ra khỏi cửa, Phương Thảo nắm tay Tư Cao nói:
- Em đã xin phép mẹ em, đưa anh đi ăn tối. Anh hãy đến quán ăn với em.
Tư Cao tuy là kẻ vũ phu, có sức mạnh và gan dạ, nhưng chàng không ngờ
Phương Thảo đã ghê rợn hành động phạm tội của chàng nên tìm cách đề
phòng.
Việc đưa Tư Cao ra quán ăn chắng qua nàng kéo dài thì giờ để đợi Phi Sơn
đến cứu.
Tuy nhiên, khi ngồi vào bàn ăn, Tư Cao chỉ ăn qua loa và giục Phương
Thảo ăn mau để trở về nhà.
Nàng thực sự sợ hãi khi thấy Tư Cao nhìn chăm chăm vào thân nàng với
đôi mắt đỏ ngầu. Điều đó cho thấy anh ta đang nghĩ ngợi những gì ghê
gớm.
Phương Thảo biết rằng lúc này mà chần chừ, ngăn trở anh ta chẳng khác
nào chặn một tảng đá lớn đang lăn xuống triền dốc.
Nàng ăn nhanh, trong lúc Tư Cao thanh toán tiền với chủ quán.
Sau đó, Tư Cao nắm tay Phương Thảo dẫn về nhà nàng. Cứ chỉ anh ta rất tự
nhiên như dẫn một tình nhân vào phòng ngủ ở khách sạn.
Khi vào phòng, anh ta đưa tay đóng cửa lại. Phương Thảo bất giác giật
mình, kinh sợ. Nàng có cảm giác như mình là một tội nhân sắp bị hành
quyết Tư Cao ngồi xuống mép giường, nhìn thấy cử chỉ Phương Thảo, liền
nói:
- Em làm sao vậy?
- Em sợ quá!
- Em không thích anh à? Những cô gái đẹp mhư em thường thích những kẻ
giàu có, thanh cao…còn anh đây đâu phải là kẻ được em đoái hoài đến.
Phương Thảo năn nỉ:
- Anh đừng động đến thân thể của em? Xin anh hãy để cho em được sống
yên Tư Cao cười nhạt:
- Khi em cần đến anh, thì anh đã giúp em, còn lúc anh cần em thì em lạnh
nhạt, điều đó chẳng công bằng tí nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.