THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 131

Nàng đinh ninh sẽ bị bắt…hoặc sẽ phải đón nhận những bất hạnh trong
những ngày sắp tới…
Nhưng rồi, những ngày trôi qua, nàng vẫn không thấy có việc gì cả. trong
suốt thời gian này, nàng không hề ra khỏi nhà? Thậm chí không ra khỏi
phòng của nàng nữa.
Cuối cùng trong chán ngán, nàng lại nghĩ đến tình yêu của nàng với Huyền
Viêm. Nàng muốn gặp Huyền Viêm, trong lúc tâm hồn nàng khủng hoảng
và cô đơn.
Chiều tối hôm đó, nàng gần như một cái máy, đứng phắt dậy, ra khỏi
gíường, ăn mặc chỉnh tề, rồi ra phố…
Nàng biết địa chỉ nơi phòng trọ của Huyền Viêm ở khách sạn. Và chỉ hai
mươi phút sau nàng đã tìm đến.
Nàng bước chân lên bậc thềm và nghĩ rằng nàng không báo trước với
Huyền Viêm, sợ anh ta không ân cần tiếp đón, có khi còn xua đuổi nữa. Rồi
nàng bước chậm lại…và khi đến bên người gác cứa nàng lại tự nhủ: có lẽ
tốt hơn mình nên trở về, đợi anh ta đến là hơn. Trong giai đoạn đầu mối
liên hệ với nhau, cần phải xử sự thận trọng và chín chắn để anh ta yên tâm .
Nhưng rồi lòng nàng dùng dằng mãi, không quay về được,chậm rãi đến
trước cửa phòng Huyền Viêm, hỏi Huyền Viêm trông thấy Phương Thảo,
sửng sốt - A! Em tìm đến đây Phương Thảo nhìn Huyền Viêm đang ăn mặc
không hẳn anh đang đợi ai?
- Em có thể vào được?
- Được! Em vào đi.
Huyền Viêm dẫn Phương Thảo qua một dãy hành lang tốí om trước khi vào
phòng khách. Nơi đây cũng chẳng sáng sủa gì, ánh sáng chiếu vào mấy
khuôn cửa số có gắn kính tròn màu xanh nhạt mà chúng ta thường thấy ở
các nhà thờ.
Trong phòng có kê một chiếc bàn gỗ, hình bầu dục, trên có để một bộ bình
cổ, và các cốc rượu bằng pha lê màu xanh lơ. Trong góc phòng có chiếc đi
văng và dựa vách tường có mấy chiếc ghế bọc nệm Mọi thứ xem ra đã cũ
kỹ, nhưng sạch sẽ, ngăn nắp, tuởng chừng như thời xa xưa còn rắc lại nơi
đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.