THUYỀN VỀ BẾN NGỰ - Trang 160

Em sẽ yêu cầu Phi Sơn diễn đạt lại mọi lời lẽ anh đã khai ở cảnh sát. Em
chỉ khuyên anh một điều là anh không nên có hành động bất thường nào
trong lúc đó.
Huyền Viêm gật đầu:
- Anh hứa sẽ núp ở chỗ rất kín, và không hành động gì cả, thôi anh đi đây.
- Anh đi đâu vậy.
- Trở về khách sạn Phước Sanh. Nhưng anh sẽ trở lại đúng hẹn.
Huyền Viêm ra đi, Phương Thảo vội đến phòng trực của Bưu Điện gọi điện
thoại và nói chuyện với Phi Sơn. Nàng nhận ra Phi Sơn rất vui vẻ khi được
tin nàng mời đến nhà. Chàng đinh ninh là Phương Thảo sẽ đền đáp một tình
cảm xứng đáng sau khi chàng đã làm đúng lời hứa.
Để an lòng hơn, Phương Thảo thấy cần biết trước cuộc nói chuyện với Phi
Sơn về cách khai báo của Huyền Viêm ở sở cảnh sát, nàng tìm cách hỏi qua
điện thoại:
- Em rất cám ơn anh đã tha Huyền Viêm ra một cách nhanh chóng.
- Anh đã hứa với em như vậy.
- Hôm đó Huyền Viêm khai báo ra sao và anh đã lập biên bản phải không?
Phi Sơn nói giọng nghiêm nghị:
- Anh chàng sinh viên đó có khai báo gì đâu mà lập biên bản. Vả lại anh
cũng chẳng cần một lời khai nào, chỉ nói chuyện tâm tình vài câu rồi ra
lệnh thả anh ta ra thôi.
- Cám ơn anh! Tôi sẽ đợi anh tại nhà ngay tối hôm nay đúng 7 giờ. Xin anh
đừng để em trông.
Qua cuộc tiếp xúc với Phi Sơn lần này tâm hồn Phương Thảo cảm thấy
thơi thới hơn bao giờ hết. Nàng biết rõ bệnh tình của Huyền Viêm. Rõ ràng
là Huyền Viêm được thả ra một cách bất ngờ nên đã ám ảnh đến nỗi loạn
thần kinh. Nàng hy vọng khi được nghe Phi Sơn nói, Huyền Viêm sẽ không
còn bị ám ảnh nữa.
Nàng cũng định bàn tính với mẹ nàng đưa Huyền Viêm về ở tại nhà nàng
để chăm sóc sức khoẻ, và đưa đi chữa bệnh.
Đúng hẹn. Chiều hôm sau Huyền Viêm đến nhà Phương Thảo rất sớm. Bà
Cẩm Thúy và Phương Thảo đã sửa soạn bữa cơm chiều mời Huyền Viêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.