THUYẾT PHỤC BẰNG TÂM LÝ - Trang 45

McGovern, sẽ giành chiến thắng ở đảng của mình. Một chiến thắng dành
cho Đảng Cộng hòa dường như đã được đảm bảo.

Bản thân kế hoạch tấn công đã là một việc cực kỳ liễu lĩnh đòi hỏi sự

tham gia và cẩn trọng của 10 người đàn ông.

Ủy ban Dân chủ Quốc gia và Chủ tịch Lawrence O'Brien, chủ nhân của

văn phòng Watergate sắp bị đột nhập và đặt máy nghe trộm, không có
thông tin đủ mạnh đề đánh bại vị tổng thống đương nhiệm. Và chắc chắn
họ cũng không gặt hái được bất kỳ thông tin gì, trừ khi đối phương làm
một điều gì đó rất, rất ngu ngốc.

Mặc dù với tất cả lý do đã được bàn bạc rõ ràng ở trên, kế hoạch tốn

kém, đầy may rủi, vô nghĩa và tai hại của một người đàn ông vẫn còn đang
bị đặt câu hỏi về khả năng sự suy xét lại được thông qua. Tại sao những
người đàn ông thông minh, học rộng tài cao như Mitchell và Magruder lại
làm cái điều rất, rất ngu ngốc đó? Câu trả lời nằm ở thực tế ít được bàn tới:
kế hoạch 250.000 đô–la mà họ đã thông qua không phải là kế hoạch đầu
tiên của Liddy. Trên thực tế, kế hoạch này đại diện cho một sự nhượng bộ
đáng kể của Liddy từ hai kế hoạch trước, với những con số chi phí khủng
khiếp. Kế hoạch đầu tiên được đưa ra trước đó hai tuần trong cuộc họp giữa
Mitchell, Magruder và John Dean, dự kiến chi phí lên tới 1 triệu đô–la bao
gồm (ngoài việc lập máy nghe trộm tại văn phòng Watergate) một máy bay
rượt đuổi được trang bị hệ thống thông tin liên lạc đặc biệt, đột nhập, bắt
cóc, nhóm chụp ảnh tội phạm và một du thuyền có "gái gọi cao cấp" để
tống tiền các chính trị gia Đảng Dân chủ. Kế hoạch thứ hai cũng của Liddy
được trình ra trước nhóm Mitchell, Magruder, Dean một tuần sau, đã loại bỏ
một số phần trong chương trình và giảm chi phí xuống còn 500.000 đô–la.
Chỉ sau khi các kế hoạch ban đầu không được phê duyệt, Liddy mới trình
bày kế hoạch 250.000 đô–la "cốt lõi" cho Mitchell, Magruder và Frederick
LaRue. Lần này, kế hoạch vẫn tệ nhưng ít tốn kém hơn hai kế hoạch đầu đã
được thông qua.

Có phải cả tôi và John Mitchell, một chính trị gia cứng rắn khôn

ngoan, đều dễ dàng bị đưa vào những cuộc trao đổi tồi tệ bằng cùng một thủ
thuật thuyết phục – tôi bị một cậu bé hướng đạo sinh bán kẹo lôi kéo và
Mitchell bị một người đàn ông bán thảm họa chính trị lôi kéo?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.