TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 438

Những súc gỗ ám khói của chốn trú thân này chưa bao giờ được chứng kiến
một cảnh tượng huy hoàng như vậy. Lửa cháy rực trong chiếc lò sưởi xây
bằng đá núi lửa, nước reo vui trong các soong nồi. Manxép hít lấy hít để
mùi trà, mùi bánh mì, mùi mỡ - những hương vị ông ta đã quên mất từ lâu.


Những con người ăn nói oang oang hết ra lại vào, đem vào và tháo gỡ các
gói bọc. Một người đàn ông cằm bạnh đưa cho Manxép ca trà bốc khói
nghi ngút và một khoanh bánh mì...Bánh mì! Manxép run rẩy, vội vã nhai
bằng lợi. Một chú bé ngồi xổm xuống, nhìn Manxép với vẻ thương cảm khi
thấy ông ta lúc thì cắn một mẩu bánh, lúc thì áp bánh vào bộ râu xồm xoàm
như e sợ: cái cuộcsống ồn ào xộc vào chỗ trú thân đổ nát này của ông ta có
phải là một giấc mơ không?

- Ông Manxép, ông không nhận ra cháu hay sao?

- Không, không, ta đã xa lạ với mọi người rồi, - Manxép lẩm bẩm, - ta
không ăn bánh mì đã từ rất lâu rồi.

- Cháu là Ivan đây mà...Cháu đã làm tất cả những điều bác căn dặn...Bác có
nhớ là bác còn dọa chặt đầu cháu không?


Manxép không nhớ ra hết, chỉ giương mắt nhìn những khuôn mặt xa lạ
bừng lên dưới ánh lửa. Ivan liền kể lại toàn bộ cuộc hành trình gian nan của
mình tới đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.