203
có trường hợp nào được báo cáo” [42]. Cũng vị bác sĩ này đã chỉ ra rằng “chứng viêm tai hay
viêm ph
ổi, với bệnh sởi, là 10%; với vắc – xin, 0%”. Hãy chú ý sự cực độ - 0, không phải 1.
Bài vi
ết tiếp tục chỉ ra rằng bệnh sởi đã tàn phá khủng khiếp như thế nào trước khi vắc – xin
xu
ất hiện: “Hàng nghìn người phải nhập viện hay trở nên chậm phát triển trí não, và khoảng
100 – 200 tr
ẻ tử vong mỗi năm do mắc bệnh này”. Với sự xuất hiện của vắc – xin, bài báo
ti
ếp tục, tỷ lệ mắc bệnh sởi đã giảm xuống 2% so với mức trước đây (500000 tới 800000
trường hợp ở Mỹ trước khi có vắc – xin) [43].
Nh
ững con số này, tất nhiên, không ngang bằng với những con số ở quyển sách này hay thậm
chí là v
ới những con số trích dẫn ở phần trích dẫn số 37. Hãy nhớ lại rằng những phản ứng
x
ấu đối với vắc – xin rất ít khi được báo cáo – chỉ 10% các bác sĩ báo cáo nó, và cả FDA lẫn
CDC đều không điều tra kỹ khoảng gần 1000 báo cáo được thu thập hàng tháng [44] – bất cứ
m
ột nhóm số liệu nào sẽ đều là tương đối. Nhưng để đơn giản, ta hãy cùng xem xét cái “số
li
ệu thống kê” 1 trong một triệu và so sánh nó với những con số ở phần trích dẫn số 37.
Trong năm 1991, số dân dưới 17 tuổi ở bang Ohio là 2.819.000 người [45], và các báo cáo về
t
ổn thương do vắc – xin MMR là 15 và có 1 trường hợp tử vong, do đó tổng số là 16 trường
h
ợp bị tổn thương, tức là 1 người bị thương tổn trong số 176.187 người tiêm vắc – xin. Số
l
ượng trẻ em dưới 5 tuổi (độ tuổi mà hầu hết các trường hợp bị thương tổn được phát hiện và
báo cáo) là 796.000, t
ức là, 1 trong số 49.750. Trên phạm vi quốc gia, số người dưới 14 tuổi
là 55.129.000 và t
ổng số trường hợp đòi bồi thường do thương tổn từ vắc – xin MMR là 378,
trong đó có 27 trường hợp tử vong, tức là 1 trong số 145.844. Số trẻ dưới 5 tuổi là
19.222.000, t
ức là 1 trong số 50.852. Khó có thể có 1 trong số 1 triệu!
V
ậy các giới chức đã phản ứng với những con số này như thế nào? Bằng …
C. Vi
ệc từ chối và làm mất uy tín. Ví dụ, khi NVIC (Trung Tâm Thông Tin Vắc – Xin Quốc
Gia)
báo cáo 17.221 trường hợp mắc bệnh và thương tổn và 360 trường hợp tử vong do vắc –
xin trong vòng 20 tháng, CDC đã phản bác bằng việc chỉ ra “các thống kê” cho thấy tỷ lệ tử
vong cao hơn từ các căn bệnh truyền nhiễm. “CDC hoàn toàn biết rõ NVIC và cho rằng tổ
ch
ức này đã nhầm lẫn khi đổ lỗi vắc – xin cho các trường hợp tử vong ở trẻ em, khi mà các
em này t
ử vong do viêm phổi, hội chứng đột tử ở trẻ sơ sinh và các bệnh khác khi mà, trong
h
ầu hết các trường hợp, không có mối quan hệ với việc tiêm vắc – xin”, một bác sĩ viết [46].
G
ần đây tôi có nói chuyện với một nhân viên y tế ở Richmon về sự sai lệch giữa những con
s
ố thấp hơn nhiều về thương tổn do vắc – xin do sở y tế đưa ra và những con số cao hơn
nhi
ều đến từ những nguồn khác như NVIC. Ông ta trả lời với giọng điệu tương tự: những
ngu
ồn khác có tính đến cả những căn bệnh mà không có liên quan gì đến việc tiêm chủng.
Khi tôi trích d
ẫn những trường hợp rõ ràng về việc tổn thương thần kinh xuất hiện sau khi
tiêm ch
ủng, ông ta trả lời: “dù sao thì nó cũng sẽ xảy ra” [47].
Quan điểm này được củng cố bởi …
D. Nhi
ều số liệu thống kê hơn, được thiết kế để chỉ ra sự hữu hiệu của vắc – xin: khi tỷ lệ
tiêm ch
ủng sụt giảm, các đại dịch và kéo theo đó là tỷ lệ tử vong do căn bệnh đó gia tăng, và