56
cách đánh giá một loại vắc – xin cho nó. Ông cũng nói rằng có “một mức độ cao của khả
năng miễn dịch thu được thông qua học hỏi và có nhiều yếu tố tự nhiên ngăn ngừa sự xuất
hi
ện của bệnh ... trên cả nước” [16].
Bác
sĩ Richard Moskowitz cho biết thêm rằng tính độc hại của sốt bại liệt là khá thấp.
V
ới thực tế rằng vi rút bại liệt đã có phổ biến trước khi chủng ngừa được giới thiệu,
và nó có th
ể được phát hiện trong các mẫu nước thải ở thành phố bất cứ khi nào
người ta đi tìm, rõ ràng là khả năng miễn dịch một cách tự nhiên và có hiệu quả đối
v
ới bệnh bại liệt đã gần như là phổ biến, và do vậy không một thay thế nhân tạo nào
có th
ể bằng hoặc thậm chí gần đúng với kết quả đó [17].
MMR và DPT
V
ậy còn những phần còn lại của chương trình vắc – xin tiêu chuẩn cho trẻ em tại Hoa Kỳ -
s
ởi, quai bị, rubella, bạch hầu, ho gà, uốn ván? Bởi cho đến nay chúng ta mới chỉ quan tâm
đến những con số và nghiên cứu trên nhóm dân số lớn, chúng ta hãy xem xét một cách ngắn
g
ọn một vài nghiên cứu quy mô nhỏ.
“T
ổ chức Y tế Thế giới đã làm một nghiên cứu và thấy rằng trong khi một nhóm trẻ không
được tiêm chủng (để mở với bệnh sởi) tỷ lệ bình thường của việc mắc bệnh là 2,4%, thì trong
m
ột nhóm kiểm soát đã được chủng ngừa, tỷ lệ mắc tăng lên đến 33,5%” [18]. Trên chương
trình Donahue
năm 1983 (“Những sự nguy hiểm của Chủng ngừa trẻ em”, ngày 12 tháng 1),
Bác sĩ J. Anthony Morris chỉ ra rằng trong một dịch sởi gần đây ở Dade County, Florida, hầu
h
ết các trường hợp bệnh đều xảy ra ở những trẻ đã được tiêm phòng.
“Trong m
ột cuộc khảo sát năm 1978 ở 30 tiểu bang, hơn một nửa số trẻ em mắc bệnh sởi đã
được tiêm phòng đầy đủ. Hơn nữa, theo Tổ chức Y tế Thế giới, những người đã được tiêm
phòng b
ệnh sởi có khả năng mắc phải bệnh này lớn hơn mười lăm lần so với những người
chưa tiêm phòng” [19].
Hãy cùng nhìn l
ại những thống kê liên quan đến bệnh sởi. Từ năm 1958 đến 1966, số lượng
các trường hợp mắc bệnh sởi được báo cáo mỗi năm giảm từ 800.000 đến 200.000. Ngành
công nghi
ệp dược phẩm tuyên bố rằng sự suy giảm này là do tiêm chủng; tuy nhiên, có một
s
ố khác biệt thú vị: Thứ nhất, tỷ lệ mắc bệnh sởi đã giảm đều đặn trong vòng 100 năm qua.
Th
ứ hai, vắc – xin sống mà hiện nay đang được sử dụng chỉ được giới thiệu vào năm 1967 do
b
ởi vắc – xin của vi rút đã chết có từ năm 1963 được phát hiện là không hiệu quả và có khả
năng gây hại. Thứ ba, một cuộc khảo sát trên các bác sĩ nhi khoa tại thành phố New York cho
th
ấy chỉ có 3,2 % trong số họ đã thực sự báo cáo các trường hợp mắc bệnh sởi cho sở y tế. Và
th
ứ tư, vào năm 1974, Trung tâm Kiểm soát dịch bệnh (mà đang ủng hộ vắc – xin sởi hiện
hành) kh
ẳng định rằng đã có 36 trường hợp mắc bệnh sởi ở Georgia, nhưng hệ thống giám sát
bang G
eorgia đã báo cáo 660 trường hợp trong cùng năm đó [20].
Cách x
ử lý thống kê rất đáng được xem xét trong trường hợp của “dịch” ho gà. Bởi vì các bác
sĩ có quyền lợi trong chương trình tiêm chủng, “có một xu hướng tự nhiên để báo cáo giảm
các trường hợp bị ho gà khi nó xảy ra trong một khu vực đã được tiêm phòng, và báo cáo