TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 19

Hồng y cô nương nhìn thấy vẻ mặt nàng mơ mơ màng màng nên hỏi

lại lần nữa: “Không sao chứ?”

Giang Dạ Bạch lắc đầu nguầy nguậy, chợt phát hiện, mình đã… ở trên

thuyền.

Không thể nào? Dễ dàng vậy sao? Hay là… gặp họa được phúc?

Nàng đưa tay sờ sờ sàn thuyền, rõ ràng vốn là thuyền làm bằng giấy,

vậy mà lúc này bỗng nhiên biến thành gỗ, chỉ nghe lật phật mấy tiếng,
buồm căng ra hứng đầy gió, tiến về phía trước.

“Tốt lắm. Đủ người rồi.” Nàng nghe tiếng người áo xám ở đầu thuyền

nói.

Đủ người rồi.

Nhưng thực ra là 16 danh đệ tử cộng thêm hồng y cô nương đến

muộn, rõ ràng vốn là 17 người có tên, vậy mà giờ phút này trên thuyền chỉ
có 9 người.

Giang Dạ Bạch vắt khô y phục ẩm ướt dán trên người mình, trong

lòng còn sợ. Nếu như hồng y cô nương không đúng lúc lao tới đây, chứ
nhìn phản ứng khi vừa đặt chân xuống lúc nãy, chỉ bằng sức của nàng thì
tám phần là sẽ ngã xuống. Thế nhưng, nếu nói người không có lòng thành
sẽ không lên được thuyền này, vậy tại sao mình lại được cứu lên? Không
chừng là bên trong còn có huyền cơ gì đó?

Giang Dạ Bạch lại không thể nghĩ ra được điểm nào hợp lý nhất, đã

vậy tạm thời không nghĩ tới. Không cần lao vào bụi rậm tìm khó, chỉ lướt
ánh mắt, đánh giá chin người trên thuyền lúc này.

Năm nam bốn nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.