TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 110

— Tôi cần đến anh để thực thi một chiến dịch được hoạch định, chỉ hai

người được biết tôi là người đề xướng. Anh và tôi.

Nghĩa là nếu bí mật bị tiết lộ, hẳn không phải do lão mà dứt khoát là do

tôi hở miệng. Tôi càng thấy khó nuốt trôi nước bọt quá. Chui đầu vào tổ ong
vò vẽ mất rồi.

— Tôi đang nắm giữ một thông tin hết sức quan trọng. Muốn sử dụng nó

vào mục đích riêng. Nhưng tôi không trực tiếp ra tay được, cũng không thể
ủy thác cho một ngân hàng Hong Kong nào làm ăn hoàn toàn hợp pháp.
Những việc anh sẽ làm nhân danh tôi không bao giờ đặt anh vào tình thế bất
hợp pháp. Nếu anh nhận.

— Nào tôi biết phải làm gì!
— Tôi sẽ hướng dẫn mọi chi tiết kỹ thuật cần thiết.
— Nhưng vẫn giữ kín thông tin quan trọng ông vừa nói tới?
— Đúng thế. Dĩ nhiên anh sẽ ăn to nếu chịu chơi.
Đôi mắt đen của lão to hơn mắt dân Tàu bình thường, sau này hiếm khi

tôi gặp cặp mắt tinh nhanh đến thế. Vả lại, không cần gì nhiều để tôi đi đến
chỗ có cảm tình, thậm chí có tình bạn với con người này; chỉ cần tôi thấy hết
sợ lão ta.

— Tôi vẫn có quyền từ chối?
— Vẫn.
Lão đã hơi ngập ngừng một chút. Tôi nói:
— Nhận!
Lão gật đầu. Cặp chân thép duỗi ra, bước đi bằng động tác búp bê máy

chở lão tới bên chiếc tràng kỉ phủ gấm thêu tuyệt đẹp. Lão ngồi xuống đó.
Sờ tay vào bảng điều khiển trên đùi.

— Quên mất món cà phê ban nãy anh hỏi.
— Không vội gì.
Con cá nhám voi đã biến mất. Thay nó là một con nhám khác đang lướt

nhẹ, quay ngoắt quanh những khúc thịt đỏ lòm treo vào móc sắt. Chiếc bàn
thứ hai hiện ra, chở một bộ ấm chén tinh xảo nhưng tôi vẫn không rời mắt
khỏi chiếc bàn thứ nhất phủ nhung đen chở chiếc tráp sắt từ nãy vẫn đứng
yên tận cuối căn phòng vách thủy tinh này, tựa hồ nó không được phép xen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.