TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 140

mấy, nên tất cả những kẻ đó đều như đứng ở bên kia đường mà tức tối nhòm
gã qua những chiếc ống nhòm. Tóm lại: Zarra ở tay phải tôi.

Bên trái là John Hovius, chính thức quê ở Buenos Aires, trên lý thuyết là

người có quốc tịch Argentina, và James Donaldson, chính thức và thật sự là
công dân Anh quê ở Glasgow hoặc gần đấy. Chúng được đánh số Năm và
Sáu trên danh sách của tôi. Sai, đáng lẽ phải xếp hai đứa đồng hạng. Có một
điều khẳng định dứt khoát về hai tên này: Nếu là chuyện xảy ra như vậy với
Landau, có thể tôi còn tạm có đôi tí ân hận về những điều đã gây nên. Còn
với hai tên này, khi biết chúng đã tự sát tôi vẫn nằm ngủ với lương tâm hoàn
toàn yên ổn.

Cả hai đều đã từng là cộng tác viên đắc lực của bố tôi. Hồ sơ của chúng

đang ở trước mắt, tôi đọc lại do thói quen hơn là do cần thiết vì tôi thuộc làu
từng dòng một, có thể đọc thuộc lòng như đọc thơ ngụ ngôn. Năm 1946 gặp
bố tôi, Hovius tròn hai mươi mốt tuổi. Bố tôi để ý khi hắn còn giữ chân tiếp
khách trong một khách sạn Paris. Lúc ấy hắn đã nói được tám thứ tiếng,
thuộc làu giá cả trên thị trường chứng khoán từ sau thế chiến. Bố tôi thuyết
phục hắn bỏ kỹ nghệ khách sạn, gửi hắn sang Thụy Sĩ rồi sang Hoa Kỳ, đài
thọ mọi chi tiêu của hắn trong hai năm liền, với điều kiện duy nhất: Hắn
phải học kinh doanh rồi về làm phó cho bố tôi. Thỏa thuận được thực hiện.
Sáu năm sau, năm 1951, Hovius được giao trách nhiệm trông coi các công
việc quan trọng của nhóm Cimballi bên Châu Mỹ La Tinh, lương lậu gấp
năm lần số tiền lương nếu hắn được làm giám đốc khách sạn George. Khi bố
tôi qua đời, bằng một trò ảo thuật tài tình, hắn dường như không bao giờ gặp
Andrea Cimballi, thậm chí không biết đến cả tên ông và trở thành người
nắm bốn mươi phần trăm cổ phần của các công ty Nam Mỹ.

Bốn chục phần trăm trong tay Hovius, hai chục phần trăm trong tay ngân

hàng tư nhân Martin Yahl, phần thứ ba của chiếc gatô Mỹ La Tinh rơi vào
tay James Donaldson. Một gã người Scotland, luật gia có nòi. Dáng điệu luật
gia Scotland đậm đặc đến mức nó thành thứ đồ ngụy trang. Tôi nắm nhiều
tấm ảnh chụp hắn: Bắt tay Ugo Banzer nhà độc tài Bolivia, khoác tay tướng
Stroessner, Godoy đảng viên đảng dân chủ Paraguay khá nổi tiếng. Nhìn bên
ngoài, đó là Abraham Lincoln trừ nụ cười, khiến người ta kính nể và tin cậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.