TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 170

Lamm diễn ra ngày thứ ba. Từ thứ tư trước, tức là một tuần trước đó, hai cậu
Li và Liu núp dưới danh nghĩa Hoa Kiều từ Sài Gòn sang đã thúc Lamm cho
đi xem đất ráo riết đến nỗi hắn đành nhượng bộ. Hắn đánh xe riêng chở họ
đi, hai cậu thộn giả vờ nói thứ tiếng Anh giả cầy khủng khiếp, nói với nhau
phần lớn bằng tiếng Tàu. Nói là đến xem đất, nhưng họ xem ra xem, đi
ngang đi dọc trong mấy giờ liền, nhảy cẫng lên vui vẻ như hai con chó Fox
lùn. Tuyệt vời, đúng thứ chúng tôi đang cần, họ bảo Lamm như vậy khi lưỡi
tên này còn đang thè dài ra vì phải chạy theo hai cậu. Rồi nói tiếp với vẻ
ngây thơ không thể tưởng tượng được: “Xin tiết lộ để ông biết: Chúng tôi đã
quyết định mua mảnh đất ở vịnh Half Moon, chiều nay là kí xong. Nhưng
món hàng của ông hấp dẫn hơn. Đồng ý mua. Nhưng không mua với giá ông
đưa ra. Hai triệu, quá đắt. Chỉ một triệu hai trăm ngàn thôi, không hơn”.

Tất cả bằng thứ tiếng Anh lủng củng, do hai cậu thộn thả sức pha chế

theo kiểu cách hết sức độc đáo, chỉ có Chúa mới biết họ có bịa quá mức hay
không.

Xin ghi nhận cái cách họ lái câu chuyện tới vấn đề giá cả sang nhượng.

Trong thực tế Lamm chưa lần nào đặt giá. Còn hai cậu thì hết sức tránh hỏi
về giá cả. Chỉ có một lần nói đến tiền, đó là Lamm hỏi về khả năng của
khách hàng, Li và Liu trả lời: “Hai triệu đôla”. Đến hôm nay, sau khi xem
đất, hai cậu giả bộ coi giá đó do Lam đặt ra từ trước. Trong lúc chuẩn bị kế
hoạch, Li và Liu tỏ ý không thể có sự hiểu lầm như thế được nhưng tôi bảo:
“Cứ thử xem, có mất gì đâu!”.

Sự thật thì khi nghe nói con số một triệu hai trăm ngàn, Lamm đứng

trước ba hướng giải quyết. Hắn có thể cãi là chưa hề nói đến tiền nong, bây
giờ bàn bạc tính toán với nhau xem - một nhà kinh doanh tử tế (chà, chà...)
sẽ xử sự như vậy - hắn có thể nín thinh coi sự hiểu lầm kia là của trời cho,
hắn có thể vật nài đòi thêm, vốn là một tên gan lì tướng quân và vô đạo đức,
tuy làm đầu nậu trong ngành xây dựng, hắn chọn hướng thứ ba.

— Không thể dưới triệu rưỡi.
Sau này Li và Liu kể lại: Lúc đó hai cậu giả bộ bàn cãi với nhau bằng

tiếng Tàu, kéo dài không dứt cốt để nuôi câu chuyện và nhất là để tránh khỏi
phá lên cười như điên, họ đọc cho nhau nghe bài thơ từ thế kỉ XVI thuật lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.