TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 185

Tôi càng không vui trước cái chết của Hovius, trong chừng mực nó là hậu

quả vô tình của các hoạt động của tôi. Hắn chết mười ngày sau khi Tổng
thống Allende bị giết hại, sau khi tất cả các nhà máy đồn điền của nhóm hắn
bị tịch thu và giao về tay người khác, không có bồi thường. Hắn không chết
ở Chile mà ở Argentina, lộn cổ từ lầu chín xuống đất. Có thể hắn tự sát.

Một buổi sáng kia tôi còn nằm trên giường tại khách sạn Britannia Beach

ở Nassau thì bị dựng dậy. Hai gã còn trẻ, sạch sẽ, có dáng những luật sư trẻ,
quan trọng, thông minh và rất tự tin.

— Chúng tôi tới để thanh toán các khoản tiền ông đã hứa trả, qua một

hợp đồng miệng.

Bản “hợp đồng miệng” không làm chúng tỏ ra bối rối chút nào. Tôi thừa

nhận ngay:

— Số tiền là một triệu đôla.
Chúng cũng đã gật đầu như tôi, rất lịch sự:
— Thưa ông Cimballi, ông tính lầm rồi đấy, ông đã đòi khách hàng của

chúng tôi cấp thêm nhiều dịch vụ phụ với tiền công là ba triệu đôla.

Tôi nhìn chúng rồi nói:
— Cho tôi một giờ.
Một giờ sau tôi trả xong hết. Rõ ràng chúng nắm rất vững khả năng của

tôi, tính rất đúng số tiền tối đa tôi có thể xì ra. Mặc cả với chúng thì cũng
như cãi với biển thôi, chỉ khác ở chỗ: Không bao giờ biển đẩy được anh rơi
từ lầu chín xuống đất.

Hovius chết, Donaldson khánh kiệt hoặc gần như thế, theo tôi nắm được

chứng cớ: Martin Yahl cũng bị lây một ít vì lão nắm hai mươi phần trăm cổ
phiếu của nhóm này bằng những thủ đoạn che giấu thường lệ, tôi cũng
khánh kiệt chỉ còn trong tay độ một phần mười số tiền đã có. Bản tổng kết là
như vậy.

Bản tổng kết không có gì đáng tự hào.

***

Tháng mười này ở New York trời nắng ấm, ban ngày tôi tản bộ trong

công viên Manhattan, “khu làm ăn”, như con chó lạc giữa đám đông chen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.