TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 184

chúng rút ra. Chúng sẽ nghèo đi nhưng chưa đến nỗi khánh kiệt. Mà tôi thì
muốn chúng bị khánh kiệt. Tôi trả tiền cho sự khánh kiệt ấy, không thì thôi.

Hắn vẫn nhìn tôi, rất thản nhiên:
— Cách đó như thế nào?
— Hãy tiếp xúc với Hovius, anh, hoặc một đại diện của nhóm sắp làm

đảo chính. Hé cho Hovius thấy khả năng “La Tinh hóa” nền kinh tế tương
lai của Chile, đó là món hắn ưa thích, là khả năng để tên hợp tác với hắn và
nhất là hắn ta, người Argentina, có thể ở lại Chile sau khi thay đổi chế độ, và
do đó mà có thể lấy lại nhiều hơn số tiền đã bỏ ra.

— Ông đổi cho cái gì?
— Mười triệu đôla trả cho nhóm đảo chính hoặc cho anh. Đó là chuyện

của các anh.

Im lặng. Trong phòng có ba tên đương đầu với tôi, tôi thầm mong trên

mặt mình không lộ ra một nét nào của nỗi sợ hãi kinh khiếp đang dày vò tôi.

— Chính quyền mới lên sẽ không giữ lời hứa, thế chứ gì, - Ximenez hỏi.
Tôi cố bình tĩnh chịu đựng cái nhìn của hắn không nao núng, và cũng

không trả lời. Vả lại hắn cũng không đặt hẳn một câu hỏi. Có thể nói, hắn
suy nghĩ thành lời. Cuối cùng hắn nói:

— Tôi biết Hovius. Nó là một thằng dám liều mạng.
Lại im lặng kéo dài. Cặp mắt kền kền trùm lên người tôi và lần đầu tiên

tôi không thấy trong đó có ánh khinh bỉ từ nãy vẫn le lói.

— Tôi nhận được lệnh phải hoàn toàn thỏa mãn ông, - cuối cùng

Ximenez kết luận.

***

Tình hình diễn biến rất lẹ. Ngày 25 tháng bảy nổ ra cuộc bãi công khổng

lồ của lái xe tải và lái xe công cộng toàn lãnh thổ Chile, hai ngày sau sĩ quan
tùy tùng của Salvador Allende bị giết hại, sau đó là một loạt sức ép, phá
hoại, đe dọa kéo dài suốt nửa tháng bảy, cả tháng tám sang đầu tháng chín,
Allende bị giết. Tôi không vui khi nhận được tin cái chết này. Dù bằng cách
nào đó, tôi hoàn toàn không dính líu chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.