TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 231

“Franz, anh ta sẽ hỏi tại sao anh muốn mua những cổ phiếu ấy”.

Glatzman hỏi câu đó:

— Tại sao anh lồng lộn để trở thành người nắm giữ nhiều cổ phần nhất

của Unichem?

“Đừng quanh co, Franz. Hãy nói toạc ra”.
— Vì tên tôi là Cimballi, còn kẻ đang điều hành nhóm kinh doanh quốc

tế ngoài Unichem tên là Martin Yahl. Ngày nào còn chưa tiêu diệt được
Martin Yahl tôi còn chưa yên. Nếu anh không sang tên cho tôi, anh sẽ là một
khán giả đứng xem cuộc chiến đấu nhưng sẽ thiệt lớn; đây là một cuộc chiến
một mất một còn, hoặc tôi sẽ nổ tung.

“Franz, tay Glatzman trước hết là nhà kinh doanh. Anh làm hắn thắc mắc,

hắn muốn biết sức anh có thể đến tận đâu, và cũng do bản tính tự nhiên nữa
nên hắn sẽ đặt lại vấn đề. Anh trả giá mỗi cổ phiếu ba trăm năm chục đôla?
Hắn sẽ cố nài thêm”.

— Hai trăm sáu chục ngàn cổ phiếu của tôi phải được một trăm triệu, -

Glatzman nói.

“Anh phải từ chối”.
— Không.
— Chín lăm triệu mới xong.
Tôi đứng phắt dậy, cố tỏ vẻ tức giận ra mặt.
— Đừng cho tôi là trẻ con, anh Glatzman ạ! Chín mốt triệu, không thì

thôi. Và anh đừng hiểu sai ý tôi: Tôi chỉ nhận mua nếu số cổ phiếu này đảm
bảo tôi là người nắm nhiều cổ phần Unichem nhất. Tự chúng chẳng có ý
nghĩa gì với tôi. Tôi chỉ mua nếu chiếm được cả số của Stern. Và chỉ trả ba
trăm rưỡi một phiếu, không thêm một xu. Thế là cao rồi, và phải trả lời ngay
lập tức. Sáng mai, mười một giờ Stem sẽ trả lời. Sau đó nửa giờ, người của
tôi sẽ tới gặp anh. Tôi mua của cả hai người, hoặc không gì hết. Chào.

***

Trở về Pierre. Ngồi trong chiếc Mercesdes 600 tôi thuê, Lupino lầm rầm

hát, tay gõ nhịp theo. Tuy tên thế nhưng tóc anh vàng hung, màu tóc vàng
thường được gọi là màu vàng vénitienne. Anh ta nháy mắt với tôi, ra ý nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.