TIẾNG CHUÔNG DƯỚI ĐÁY BIỂN - Trang 81

động cơ xoay chuyển.
Cả ba giật mình, biết không thể nào nán lại lâu hơn nữa. Lan nói :
- Nếu gã kia có mang súng, cứ để tui đi đầu cho. Hắn sẽ ngạc nhiên khi
thấy một cô gái và không dám bắn mô. Để tui men ra trước, rồi các cậu
theo sau.
Không đợi trả lời, Lan hăng hái thực hành ngay. Ý kiến của Lan tuy hay,
nhưng Khôi, Việt không thể để nàng liều mạng như thế được. Đôi bạn vội
ngăn Lan lại, tranh vượt lên trước.
Nhưng Lan chợt khựng người, thốt kêu :
- Ủa, anh Minh!
Đúng lúc ấy tiếng chuông đồng hồ bỗng đổ hồi, vang vọng chói tai.
Vừa nghe tiếng chuông, Minh - vì chính anh ta - quay lại rồi hấp tấp bước
đi. Tiếng chuông vẫn vang vang tiếp tục, âm thanh dội vào các vách đá
tưởng như rung chuyển cả mặt đất. Cả ba cùng cất tiếng gọi :
- Anh Minh!
Quên mọi bất trắc, Lan bổ nhào ra. Khôi việt hấp tấp theo sau mong bắt kịp
Minh để nhờ anh chỉ dẫn, giúp đỡ. Nhưng họ bỗng thất sắc dừng lại.
Một bọn người tiến ra sân ga, đến bên đoàn xe. Trong bọn có một người leo
lên đầu máy thế vào chỗ của Minh.
Khôi việt xô vội Lan vào một ngách đá thấp, tối om, vừa kịp không ai nhìn
thấy.
Còn Minh, anh đã mất hút vào ngã khác!

Vừa lẩn vào chỗ nấp, Lan đã bưng mặt khóc. Nàng tấm tức :
- Từ nãy tới giờ đứng gần anh Minh mà nỏ biết! Thiệt uổng thì giờ vô ích.
Ai ngờ chính anh ấy lái chuyến xe đó. Giờ biết đến khi mô mới gặp được
ảnh!
Khôi an ủi :
- Không may thật. Nhưng mình cũng vừa thoát khỏi tay bọn người kia. Biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.