5
Tốt nghiệp cấp hai, lên cấp ba chúng tôi lại được xếp chung một
lớp. Khi ấy, tình cảm của tôi dành cho Aki đã không còn mơ hồ như trước
nữa. Tình yêu đối với em cũng hiển nhiên như sự tồn tại của chính tôi vậy.
Nếu có ai đó hỏi tôi, “Mày thích Hirose à?”, tôi dám chắc mình sẽ thẳng
thừng đáp, “Ừ đấy, giờ mới biết sao?” Ngoài giờ tự học, các giờ còn lại ai
muốn ngồi đâu cũng được, thế nên tôi và Aki lúc nào cũng cố ý kéo bàn
ngồi với nhau. Lên cấp ba, con trai con gái thân mật với nhau không còn là
tiêu điểm để bị trêu đùa hay ghen tị nữa. Cặp đôi chúng tôi giống như bảng
đen và bình hoa trong lớp học, đã trở thành một phần trong môi trường sinh
hoạt của lớp. Thỉnh thoảng cũng có thầy cô giáo can thiệp vớ vẩn, “Hai đứa
thân thiết quá nhỉ?” Ngoài miệng tôi thường cười cười trả lời, “Dạ vâng ạ,”
nhưng trong lòng lại nhủ thầm, “Cứ lo chuyện bao đồng làm gì cơ chứ.”
*****
Chuyện cổ tích “Nàng tiên ống tre” mà chúng tôi bắt đầu học từ
tháng Tư đã bước vào đoạn hay nhất. Để ngăn những sứ giả đến từ mặt
trăng mang công chúa Ánh Trăng đi, Nhật hoàng đã cho quân lính vây kín
ngôi nhà ông lão đốn tre. Vậy nhưng nàng vẫn bị đưa đi, chỉ để lại cho
Nhật hoàng một bức thư và thuốc trường sinh bất lão. Tuy nhiên, không
muốn sống bất tử trong thế giới không có công chúa Ánh Trăng, ngài đã ra
lệnh đốt liều thuốc trường sinh đó trên đỉnh ngọn núi gần với mặt trăng
nhất. Câu chuyện kể đến đoạn giải thích nguồn gốc tên gọi núi Phú Sĩ
kết thúc ở đó.
*****
Aki vừa lắng nghe thầy giáo giảng giải về hoàn cảnh sáng tác của
tác phẩm vừa nhìn chăm chú vào cuốn sách, dường như đang hồi tưởng lại
câu chuyện mới đọc xong. Tóc mái em hơi rủ xuống, che mất một phần
sống mũi xinh xắn. Tôi ngắm vành tai khuất một nửa sau làn tóc mềm mại
ấy, rồi lại ngắm đôi môi hơi mím lại. Đường nét gương mặt Aki thanh