TIẾNG GỌI TÌNH YÊU GIỮA LÒNG THẾ GIỚI - Trang 92

“Ừ,” em khẽ gật đầu.
Chúng tôi ngừng nói chuyện, bầu không khí trầm mặc ập tới.
“Mình không còn ở thế giới này nữa thì sẽ thế nào nhỉ? Mình không

sao tưởng tượng nổi.” Ngưng lại một chút, Aki tiếp tục lẩm bẩm, “Sinh
mệnh có hạn… cảm giác thật lạ lùng. Mặc dù đây là lẽ dĩ nhiên, nhưng
bình thường người ta có coi lẽ dĩ nhiên là lẽ dĩ nhiên đâu.”

“Aki chỉ nên nghĩ về những chuyện vui thôi, như là sau khi khỏi

bệnh…”

“Nghĩ đến chuyện cưới Saku-chan nhé?” Dường như không phải em

muốn tiếp nối chủ đề này, mà muốn cắt ngang câu chuyện.

“Mình đi súc miệng.”
Nghe tôi nói vậy, em mới nở một nụ cười.
Mỗi lần đến thăm em, chúng tôi đều hôn trộm sau lưng các cô y tá.

Đối với tôi đó dường như là một điều minh chứng mình vẫn tồn tại. Aki
chưa bao giờ bị sốt hay nhiễm trùng, tôi quyết định vẫn tiếp tục nghi thức
này.

“Dạo này gội đầu tóc rụng nhiều quá,” em nói.
“Tác dụng phụ của thuốc à?”
Aki lặng lẽ gật đầu.
“Buồn thật.”
Tôi không nén lòng được vươn tay ra nắm lấy tay em. Trong những

lúc thế này, thật sự tôi không biết phải nói gì. Để em vơi bớt cảm giác khó
chịu, tôi gượng nói, “Aki có trọc đầu thì mình vẫn yêu.”

Em tròn mắt nhìn tôi.
“Có cần phải nói minh bạch ra vậy không?”
“Xin lỗi,” tôi đáp nhanh, rồi giải thích tiếp, “Trong cổ văn, chữ

minh bạch ấy nghĩa là đột nhiên, tạm thời, Aki còn nhớ không?”

Aki gục mặt vào ngực tôi khóc nức nở như một đứa trẻ. Việc xảy ra

quá bất ngờ. Tôi bối rối không biết phải làm sao. Đó là lần đầu tiên tôi thấy
em khóc. Không biết tình trạng mất ổn định cảm xúc này là bệnh tình gây
ra hay tác dụng phụ của thứ thuốc em đang dùng nữa. Chỉ là, lúc này tôi
cũng đã lờ mờ cảm thấy bệnh của em không chỉ là bệnh thông thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.