TIẾNG GỌI TÌNH YÊU GIỮA LÒNG THẾ GIỚI - Trang 94

“Mới mười sáu tuổi mà.”
“Sắp mười bảy rồi.”
“Thế nào cũng được, thì ở khoảng giữa trẻ con và người lớn.”
“Vậy cơ hội của mình là năm mươi năm mươi nhỉ.”
Chúng tôi im lặng trong khoảnh khắc.
“Có khi sắp phát hiện ra thuốc thích hợp với bệnh của Aki cũng

không chừng.”

“Thật không?” em nửa tin nửa ngờ hỏi.
“Hồi cấp một, mình cũng bị viêm phổi phải nằm viện. Hồi đó thuốc

gì cũng chẳng hiệu quả. Cứ thử đi thử lại mãi, cuối cùng cũng tìm được thứ
thuốc đúng. Hồi ấy cha mẹ cứ tưởng mình không sống nổi, lo lắm đấy.”

“Chỉ mong họ cũng tìm ra thuốc cho mình nhanh nhanh một chút

giống Saku-chan. Cứ thế này, có khi thuốc chưa tìm được, cơ thể đã không
chịu nổi rồi.”

“Giá mà mình ốm thay Aki thì tốt quá.”
“Nếu phải trải qua những gì mình đang chịu đựng, Saku-chan sẽ

không nói thế đâu.”

Bầu không khí trong phòng dường như rạn nứt.
“Mình xin lỗi,” Aki yếu ớt nói. “Có lẽ điều mình sợ nhất không phải

bệnh tình không thể chữa khỏi mà là tính cách bị bệnh tình làm cho biến
đổi. Nếu mình không còn là mình trong quá khứ nữa, làm bạn thấy ghét, thì
mình thật sự không biết phải làm sao nữa.”

Ngày hôm sau, Aki chào đón tôi với chiếc mũ len màu hồng trên

đầu.

“Sao thế, sao lại đội mũ?”
Em cởi mũ ra, cười một cách tinh quái. Tôi há hốc miệng kinh ngạc.

Trông em như một người khác. Aki cắt tóc ngắn rồi. Chỉ trong một đêm,
mái tóc Aki đã ngắn tới mức gần như là đầu trọc.

“Mình nhờ họ cắt thế này đấy,” Aki chủ động lên tiếng trước.

“Ngươi ta bảo kết thúc điều trị tóc sẽ mọc lại, dài như trước ấy. Hết cách
rồi, từ giờ tới khi ấy đành phải chuyên tâm phối hợp điều trị thôi.”

“Quyết tâm rồi nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.