TIẾNG GỌI TÌNH YÊU GIỮA LÒNG THẾ GIỚI - Trang 95

“Đầu trụi tóc rồi vẫn không ghét mình chứ?”
“Làm gì mà trụi.”
Dường như ngữ điệu của tôi làm Aki thấy bất an, em im lặng không

nói gì nữa.

“Không phải là trên đời này còn có ni cô hay sao?” hồi lâu sau, em

mới lên tiếng.

“Ni cô à?”
“Trước khi bị bệnh mình đã nghĩ rồi, nếu Saku-chan chết trước,

mình sẽ đi tu.”

“Aki nghĩ gì vậy?”
“Còn gì nữa, mình không thể hình dung được sẽ kết hôn, có con,

làm mẹ và sống đến già với một ai khác không phải Saku-chan.”

“Mình cũng không thể hình dung là sẽ kết hôn, có con và làm cha

với bất cứ ai ngoài Aki. Vì vậy Aki mà không khỏe lại là không xong đâu.”

“Phải rồi,” em xoa xoa mái tóc ngắn. “Có xinh không?”

*****

Từ khi cắt tóc ngắn, chứng buồn nôn của Aki cũng thuyên giảm. Có

lẽ cơ thể em đã bắt dầu quen thuốc. Hoặc có thể do thái độ tích cực đối với
việc trị bệnh của em khiến tinh thần ổn định không chứng. Mặc dù em vẫn
chưa ăn được một bữa nào cho ra bữa, nhưng hoa quả, thạch, nước cam và
những mẩu bánh mì nho nhỏ thì có thể ăn được rồi. Em cũng bắt đầu đọc
sách trở lại, mỗi lần một chút. Em rất hứng thú với thế giới quan và cuộc
sống truyền thống của thổ dân Úc.

“Trước khi hái quả hay ngắt cây, họ dùng tay lắm lấy một lát,” em

nghiêm trang nói, “không khó hiểu lắm phải không… quả này vẫn còn
xanh chưa ăn được, quả này đã chín, chuẩn bị ăn được rồi…”

Tôi phủ bàn tay lên mắt Aki.
“Người vẫn còn đang lớn chưa ăn được.”
“Này, mình đang nói nghiêm túc đấy.”
“Aki nghĩ thổ dân ăn gì?”
“Thịt chim và cá… quả hạch, hoa quả và thực vật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.