TIẾNG GỌI TỪ VÌ SAO XA - Trang 100

Đủ rồi, mọi thứ đều có giới hạn của nó.

Cô bật khóc. Để mặc mình trôi theo dòng cảm xúc, cô khóc như thể

chưa từng đọc khóc.

Suốt một năm qua cô không hề khóc, để giờ đây, nước mắt cứ thế tuôn

rơi không kìm nén được.

Mikako khóc, khóc cho đến lúc nước mắt cạn khô, toàn thân lả đi

không còn chút sức lực nào, rồi vùi mình thật sâu vào nệm ghế lái.

Đột nhiên, cô nghĩ tới một người.

Người đó là ai?

Vào khoảng khắc một luồng ánh sáng chói lòa rọi thẳng tới, cô nhắm

mắt lại.

Trong chốc lát, những hình ảnh quá khứ liên tiếp ùa về, xuất hiện sống

động đến lạ lùng.

Căn hộ chung cư cao tầng, mình đang mặc bộ trang phục đấu kendo,

mình đang đứng bên rào chắn, chờ chuyến tàu chở hàng đi ngang qua...
Phòng học vắng ngắt không một bóng người, cái bàn lộn xộn đầy sách với
vở, trên bảng đen vẽ nguệch ngoạc hình ảnh Terao Noboru và Nagamine
Mikako che chung một chiếc ô... Noboru chở mình trên xe đạp... Mình
đang tựa vào vai Noboru, lim dim ngủ theo từng nhịp rung lắc của xe
buýt...

Những hình ảnh đó như một cuốn album đang chầm chậm mở ra trong

tim cô, tấm nào cũng khiến cô nhung nhớ da diết.

Nhưng ai đó đang lén nhìn cô. Nhìn bằng con mắt rất to.

Bóng dáng Tarsian thoáng lướt qua tầm nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.