TIẾNG GỌI TỪ VÌ SAO XA - Trang 15

- Nhanh lên nào!

Con đường nhựa có lớp bụi trắng bay là là, đang khô hanh nứt nẻ vì

nắng nóng bỗng chốc phủ đầy những đốm đen. Trời đã về chiều, chúng tôi
chỉ còn cách đạp xe hết tốc lực.

- Ướt hết mất rồi...

Nghỉ lại trạm xe buýt dọc đường rốt cuộc lại là sự lựa chọn sáng suốt.

Nơi đây như một chiếc chòi nhỏ có mái che mưa che nắng theo mùa, vô
cùng hoàn hảo để trú mưa.

Tôi dừng xe, Nagamine mỉm cười ngồi xuống băng ghế, vừa thở dốc

vừa cởi giầy, tháo đôi tất ướt sũng ra. Tưởng chừng đã quá quen với những
cặp chân con gái trong chiếc váy ngắn đồng phục nên miễn nhiễm rồi, thế
mà tim tôi vẫn đập dồn dập vào lần đầu nhìn thấy đôi chân trần tới tận ngón
chân của cô. Một đôi chân trắng muốt, mảnh khảnh, mong manh và đáng
yêu.

Chẳng có vị khách nào trong chiếc lán trú mưa hoàn hảo này, ngoại trừ

chúng tôi. Một không gian chỉ riêng cô và tôi đọc chiếm. Chúng tôi ngồi
bên nhau, lặng lẽ ngắm nhìn màn mưa và tự thưởng cho cổ họng khát khô
một lon nước quả mát rượi.

Có lẽ sẽ không còn ai đến đây. Tưởng chừng ngồi chờ mãi mãi cũng

sẽ không có chiếc xe buýt nào tấp vào.

Gọi là trạm xe buýt chứ thực ra cách đây vài năm, tuyến xe này đã

ngừng hoạt động. Không phải công ty xe buýt phá sản nhưng để hợp lý hóa
hoạt động kinh doanh, họ buộc phải xem xét lại lộ trình. Một cú sốc khá
lớn. Xe buýt không còn qua đây nữa, mặc cho người dân thị trấn đã dùng
tuyến đường này suốt bao nhiêu năm để lên thành phố.

Xe buýt đi rồi, vậy mà cả trạm xe lẫn mái hiên nhỏ vẫn còn nguyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.