TIẾNG HÁT NGƯỜI CÁ - Trang 114

Một lát sau Shiotsuki leo lên, mặt ướt đẫm mồ hôi. Và mùi thối không

thể chịu được toát ra từ Shiotsuki. Trong tay Shiotsuki cầm cái gì đó như
cuốn tạp chí.

“Có chuyện gì vậy Shiotsuki? Cái đó là cái gì vậy?”

“Cái này hả... Nè...” Shiotsuki có vẻ xấu hổ đưa ra. Tạp chí khiêu dâm

của nước ngoài. Hình phụ nữ khỏa thân ưỡn vùng kín của mình làm dáng
khiêu khích. Vô duyên, tôi lắc đầu. Nó càng làm tôi khó chịu hơn.

“Miki, về thôi,” Shiotsuki nói một cách lo lắng.

“Chỉ có nhiêu đó ở dưới thôi à?” Tôi bình tĩnh lại, hỏi Shiotsuki.

“Ờ, chẳng có gì đáng cả. Chăn mùng, lon rỗng này nọ. Chắc đã có ai ở

đây,” Shiotsuki vừa nói vừa lau mồ hôi. “Họ đi đâu rồi?”

“Để tớ xuống xem,” tôi đi ngang qua Shiotsuki xuống cầu thang gỗ.

“Đừng xuống đó, chẳng có gì đâu,” nghe giọng Shiotsuki từ phía sau.

❃ ❖ ❊

Hầm tàu ám mùi không thể tả được. Tôi hối hận ngay khi đặt chân vào.

Cái nóng không chịu được trên tàu lại càng khó chịu hơn. Mồ hôi chảy ra
đầm đìa ướt cả người. Cả cơn ói mửa cũng muốn trào lên. Nhưng may
không ăn sáng nên trong bụng không có gì mà trào ra. Mắt bắt đầu quen.
Phải chi nghe lời Shiotsuki, tôi hối hận. Sau đó chắc tôi đã hét lên.

Nhưng từ đây thì ký ức của tôi trở nên mơ hồ. Cái tôi nhìn thấy hoàn

toàn khác với thứ Shiotsuki nhìn thấy. Không hiểu vì sao chỉ tôi thấy nó.

Sau khi cho thuyền cập bến, Shiotsuki đi thẳng đến đồn báo cho bố tôi.

Khi Shiotsuki nói với bố: “Chú ơi, trong tàu hình như có người trốn kìa.
Hay là tàu đánh cá lậu đó,” tôi nghĩ sao Shiotsuki nói gì lạ thế, tôi hoàn
toàn không hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.