TIẾNG HÁT NGƯỜI CÁ - Trang 124

lên tung tóe. Nhưng chúng không sao hình dung ra được chú cá hồi bay
nhảy như hòa vào dòng sinh mệnh của thiên nhiên cùng với ánh nắng và
sóng nước rộn rã. Trong làng không có sông nào có dòng nước sạch. Nói là
sông nhưng chỉ là cái cống chảy giữa các ngôi nhà. Thường thì dòng nước
dơ dáy đục quánh ấy chỉ chảy khi vào mùa mưa hoặc bão mà thôi. Trong
dòng nước đó may ra có loài cua đỏ quạch phun phì sủi bọt, hay những con
rết biển bò vào tận phòng tắm để hưởng chút nước nóng hòng gột sạch thứ
nước cống dơ bẩn trên mình nó thôi, chứ làm gì có con cá nào. Setsuko và
Asako Chị hy vọng ông nội Cho trả lời được. Vì ông đã đi tít đến tận ven
biển bán đảo Triều Tiên dựng lán ở đấy để đánh cá mà.

“Cá hồi?” Ông nội rút ống thuốc lá ra khỏi miệng hỏi: “Ai chỉ tụi bay cái

này vậy?”

Giọng của ông nội Cho làm hai cô bé đâm lo. Khác với ấn tượng của bài

hát, có vẻ như con cá ấy hung tợn lắm.

“Bay nghe ai nói vậy?”

“Cô Naoko, nhân viên văn phòng ở trường. Nó là con cá trong bài hát cô

Naoko hát đó.” Hai đứa bé thật thà trả lời.

Không thấy được con mắt dưới mành lông mày trắng, nhưng hai đứa

thấy khuôn mặt ông đanh lại. Setsuko nhận ra mỗi lần nghe nói đến cô
Naoko là ông nội tỏ ra rầu rĩ.

“Vậy là bài hát của nước ngoài phải không?” Như tự hỏi mình, ông nội

Cho gật đầu. Có vẻ đã hiểu ra, ông gật mạnh luôn mấy lần. “Vậy là cá nước
ngoài rồi.” “Cá như thế nào vậy ông?” Hai đứa hỏi.

“Đã bảo là cá nước ngoài, nên không sống ở vùng nước ấm như thế này.”

“Nhưng mà là cá ra sao vậy? Cá nước ngoài khác với cá nước Nhật ạ?”

“Nói về lũ cá ở đây không có thì chịu. Có bắt ăn được đâu. Đã không có

thì dù đánh cá giỏi như ông cũng không bắt được.”

“Mà cá như thế nào vậy ông?” Hai đứa cứ hỏi không chịu thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.