TIẾNG HÁT NGƯỜI CÁ - Trang 181

không. Cô chỉ biết đứng đó như trời trồng, không còn biết đến chuyện gì
đang xảy ra xung quanh nữa.

Mặt Setsuko bị gió lẫn với cát đập vào rát buốt, cô ra sức mở mắt nhìn.

Rùa biển đang chở bà Naoko đi, từng bước từng bước vững vàng về phía
trước. Bà Naoko áp mình sát vào mai rùa biển. Setsuko chịu không thể làm
gì. Cô muốn kêu to hướng về bà Naoko nhưng bị gió vít chặt không thể mở
miệng được. Thở cũng không nổi. Không, ngực đau nhói như thế này đâu
phải chỉ vì gió.

Cả thân mình rùa biển đã lặn vào trong nước. Setsuko thấy bà Naoko

nằm úp mặt xuống. Sóng nước sủi bọt đưa bà ra khơi, ánh nắng lấp lánh
khiến cô thấy được đàn bướm có cánh trong suốt vờn nhảy trên đầu bà
Naoko. Với đàn bướm tiễn đưa, bà Naoko ra đi trở về đáy biển.

Gió thổi mạnh hơn nữa như quất vào má Setsuko. Cùng lúc ấy có tiếng

gì vỡ ra trong đầu. Lúc ấy cái ô rời khỏi tay cô. Bay đi đâu đó. Setsuko thấy
nặng đầu. Cô nhắm mắt ngồi xổm xuống nền cát. Mở mắt. Nước mắt làm
mờ đi mọi cảnh vật. Có cái gì đó đang chuyển động. Chiếc xe hơi. Xe chạy
từ con đường bên kia đê đến. Mình đã từng thấy chiếc xe này. Xe dừng. Có
cái gì đó xáp đến gần. Cái gì đó bị vướng cát, ngã xuống. Nhưng đứng lên
ngay, chạy. Nghe thấy tiếng gì. Tiếng gì đó rõ nét run run đập vào tai.
Không, đó là tiếng nói. Tiếng nói ấy làm tái hiện hình hài, đánh động vào ý
thức của Setsuko.

“Setsuko! Setsuko! Setsuko! Setsuko!”

Đấy là Asako Chị. Asako Chị đang chạy đến với khuôn mặt hoảng hốt.

Cô như điên loạn réo gọi tên Setsuko.

Setsuko bất thần tỉnh ra. Cô đứng vụt lên nhanh như cắt.

“Setsuko! Setsuko! Làm cái gì vậy! Đồ ngu! Ngu! Bà Naoko... bà Naoko

...”

Setsuko không chờ nghe hết tiếng kêu của Asako Chị. Setsuko chạy ra

biển. Chạy hết tốc lực. Gió từ biển từ núi không thể ngăn được Setsuko. Bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.