TIẾNG HÁT NGƯỜI CÁ - Trang 43

đi lau lại phía ngoài của Toshiko đang mở ra nhưng ở đầu ngón tay cũng
không có cái đang tìm. Xác nhận xong điều đó đại tá tỏ ra hết sức thất
vọng. Vẻ điềm tĩnh đột nhiên biến thành cơn giận không kìm được. Độc vẫn
còn nguyên trong người. Toshiko buồn bã khi nghĩ đến phải ôm cái độc đó
trong thân thể mà sống. Nước mắt rơi xuống thay cái máu và chất độc đã
không thể chảy ra.

Đúng rồi, vấn đề là máu đã không chảy ra.

“Phải nói với thầy Yoshida mới được,” bố buông một câu. Lúc đó tôi và

em trai đang xem tivi ở phòng khách. Cách bố nói làm tôi bực mình. Bố
cũng không nhìn tôi. Cái kiểu nói như vô tình để quấy động một cách lộ
liễu. Nhìn bố giống như lúc bị mẹ nói móc về vụ hỏng xe, né con mắt cắm
vào tờ báo đang cầm trên tay. Tôi rất ghét cái cách đó của bố. Thật ghét,
giống như con chó con nhút nhát luôn đợi người vuốt. Nhìn người lạ không
cắn mà cũng không dám sủa. Chỉ biết nhìn từ xa xa. Lại còn lo nhìn thế có
được hay không nữa. Rồi hối hận mình đã lỡ nhìn.

❃ ❖ ❊

Sự kiện con tàu đột nhiên xuất hiện trên vịnh làm tôi và thầy Yoshida

không thể đi ra bãi biển ở đầu đất mũi hay văn phòng nhà máy của Thủy
sản Maruyoshi nằm trên đường đi nữa. Con tàu bỗng nhiên xuất hiện trong
vịnh rồi không chịu bỏ đi, sự hiện diện của nó làm cho không khí trong
Vũng bất ổn.

Con tàu là tàu đánh cá đã cũ mèm. Nói là tàu đánh cá nhưng không phải

loại tàu nhỏ có động cơ mà là loại lớn có thể đi biển xa cả tháng, thường
dùng để kéo cá con hamachi. Điều làm cho người trong Vũng hoang mang
chính là cái tên viết bằng chữ Hán vụng về bên thân tàu.

Đó chính là con tàu “Midori-maru mười tám”. “Midori-maru” là tàu do

nhà Todaka sở hữu. Cái tàu đó chính là tàu Midori-maru đã rời Vũng rất lâu
về trước, nó ra khơi và biến mất không một lần trở lại. Tại sao người ta biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.