TIẾNG HÁT NGƯỜI CÁ - Trang 80

hiến binh rất đáng sợ. Đến nỗi bây giờ mỗi khi con nít quấy mấy bà mẹ lại
hù con “Hiến binh đến bắt đó” thay vì “Tàu ma đến bắt đó” như dạo
trước.

“Cho tụi nó trốn! Cho tụi nó trốn!” Có tiếng kêu to từ bên trong. Mọi

người nhìn về phía hành lang. Cụ nhà Todaka. Tưởng cụ đang ngủ trưa,
nhưng cụ lết ra. Để mặc nước dãi chảy sền sệt như kẹo nhão mới ra lò cụ
la lên tiếp: “Cho tụi nó trốn đi! Cho tụi nó trốn đi! Không được lặp lại!
Không được lặp lại!”

Đối với ba người và hai cậu bé Someya, Hashimoto ngồi phía sau người

lớn tưởng ông cụ lẩm cẩm ăn nói lung tung, nhưng ông chủ nhà Todaka và
những người trong Vũng ngồi ở đó đều hiểu ngay cụ muốn nói gì đến nỗi
phải khổ thân từ trong chăn lết ra.

“Vâng, con biết,” ông chủ nhà Todaka nói. “Chỉ cần trốn đến khi mọi

chuyện ổn là được.”

Nhưng cũng phải đề phòng rắc rối nên không thể để họ trốn trong nhà.

Ba người kia cũng không muốn gây phiền phức cho gia đình nên tình
nguyện ở trong chuồng gia súc. Trong trường hợp xui xẻo bị hiến binh phát
hiện thì cứ nói tôi không biết họ trốn đấy là được, ông chủ nhà Todaka nghĩ
vậy.

“Yoshikazu!” ông chủ nhà Todaka kêu con trai. “Đến đồn gọi cảnh sát

Ninomiya đến ngay.” Nghe chữ “đồn” ba người kia xanh mặt. Ông này
vừa nói cho chúng mình trốn mà. Ba người đột nhiên trở nên lo lắng. Quả
thật mấy người đàn ông này nói tiếng vùng miền khác với thứ tiếng mà
chúng mình bị bắt phải học, có vài chỗ không hiểu rõ. Hay là chúng mình
nói họ không hiểu. Thấy đám người có mặt ở đây cười cười nói nói có vẻ
tốt bụng nên cứ nghĩ họ hiểu mình tất, có hảo tâm với mình nên mới giúp
đỡ. Chúng mình cũng cười nói đáp lại vui vẻ, sao ngu thế nhỉ. Họ nói giấu
chúng mình hay thật ra họ nói hoàn toàn ngược lại? Hay là không phải là
giấu ở chuồng gia súc mà nhốt chúng mình trong đó để chờ giao cho cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.