TIẾNG HÚ BAN ĐÊM - Trang 130

- Ngài dặn cậu gặp vía âm, phải cúng ngay mới giải được hạn. Con sợ cậu
cấm, mới mạn phép cậu tự ý sửa lễ ở đây...
Tuấn ái ngại cho lòng thành thực của tên đầy tớ trung thành, nhưng không
muốn cho nó được để tâm đến chuyện riêng của anh thêm, Tuấn bảo :
- Thôi được, cất cả đi...
Vẻ mặt thất vọng của Dần làm động lòng anh.
- Cất cả lên nhà... Việc của cậu, để cậu... cúng lấy cũng được.
Anh nói cho hắn vững bụng :
- Mà như thế linh nghiệm hơn.
Dần phải vâng theo.
Tuấn nhìn những lễ vật cất trên chiếc bàn nhỏ của anh giữa nhà, anh mỉm
cười thấy cả hai đồng tiền xin âm dương đặt trên đĩa trầu cau. Mấy nén
hương cháy đã cắm sẵn trên bát gạo sống.
Lòng ái ân ngan ngát một niềm thành kính, Tuấn bỗng trầm lặng, cảm thấy
một sự xui khiến nào rất lạ lùng.
Anh khe khẽ gật đầu và thầm hiểu ra ngay cái ý định chập chờn trong tâm
trí anh từ sáng sớm.
* * * * *
Buổi chiều, thằng Dần bưng cơm lên, Tuấn bảo nó lấy đưa cho anh chai
rượu nhưng không được dọn chỗ vàng hương. Tuấn không quen uống rượu
nên chóng ngà say. Anh thấy tâm tình nhẹ thêm được nỗi buồn, lại rót uống
cố chén nữa. Chai rượu nhỏ chỉ vơi đi một phần ba nhưng Tuấn cho là mình
đã túy lúy.
Anh đợi thằng Dần cất dọn mâm bát và lên đèn rồi dặn hắn :
- Hôm nay cậu lại cần ở một mình nhà trên, cho mày xuống đi ngủ sớm đi...
Cậu như thường rồi, mày đừng lo.
Anh vui vẻ nói thêm câu sau cùng để yên lòng đầy tớ.
Bóng tối đã buông đầy vườn, trước khi anh chú ý. Tuấn ra đầu hiên nhìn
cây hoàng lan vút lên trong cao thắm, lòng ngậm ngùi một tình nhớ thương
cũ kỹ như chàng thư sinh thuở nào. Anh thầm nhẩm những lời khấn gọi dật
dờ.
Anh thoáng thấy mình nghĩ gàn gàn, nhưng tức khắc quên bỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.