TIẾNG HÚ BAN ĐÊM - Trang 24

Trời đã gần tối tìm Mí Nàng không thấy được nữa bà già bỏ cả củi, cả nấm
cả bẫy, không thiết gì hết, vừa khóc thê khóc thảm, vừa lểu thểu về nhà.
Bấy giờ vẫn còn chút hy vọng! Vào trong lều: vắng ngắt. Trông khắp bốn
phía, nhìn cả xuống gầm chõng! Lục cả sau đám chăn áo không thấy đâu!
Không thấy đâu! Con gái bà già hẳn bị hổ bắt mất rồi. Thế là xong, thế là
biến mất cái vui sướng mà bà đã tốn biết bao công lao mới được hé thấy.
Bà già bỗng thét lên khóc rồi văng mình xuống chân chõng, dứt tóc, cào
đất, vùng đứng dậy rồi gieo mình! Khóc đã khản cổ, đã mất cả tiếng: tâm
thần muốn cho say mê để quên khổ, trời đất muốn cho tan nát để mình
được tiêu diệt theo. Trong lúc đau đớn, mình khóc gào như vẫn nghe thấy
con gái sùi sụt, như trông thấy con gái đứng ở tận những quả núi nào đang
cứ vùn vụt lùi xa. Bỗng lại vùng đứng lên, bà già đâm bổ vào trong rừng,
đầu thì lắc, mồm thì há, tay thì múa, chân thì lảo đảo, rồi ngồi xuống đến
một bụm cây ẩm tối nói cho nó nghe những lời kỳ quái như không phải
tiếng người. Rồi lại đứng lên vươn thẳng mình trong giữa cái cảnh thầm thì
bí mật ấy, bà ta quắc mắt nhìn đây nhìn đó, quần áo xốc xếch, đầu tóc bù
rối ghê gớm, độc ác như hình tượng của sự căm hờn. Đứng như thế một lúc
lâu, không nói năng gì, rồi chân nam đá chân chiêu, bà già lảo đảo về nhà
nằm vật lên trên mặt chõng.
Sáng hôm sau, bà Mí Nàng chợt tỉnh cái giấc mê mệt mà bao nhiêu đau đớn
đã làm cho ngất đi từ đêm qua. Bà ta ngồi dậy khóc lóc một hồi. Thoắt nín
bặt, mắm môi lại, bà ta đai lưng vấn tóc, cầm lấy con dao rừng lăm lăm rồi
bước ra. Trên mặt không còn ngấn nước mắt chảy, chỉ thấy hiện ra một vẻ
dữ tợn lạ thường. Bà ta xông thẳng vào rừng, từ cái chỗ vứt những cái bẫy
chim hôm trước đi trở lên, rồi cứ đi sâu vào mãi, theo một đường cây lá rẽ
ra chỉ để vừa lọt được một người. Đến một chỗ ánh sáng soi xuống nhiều
nhất người đàn bà đứng lại chăm chú nhìn như mới trông thấy vật gì quái
gở lắm. Cúi xuống nhặt, thì ra đó là những mảnh áo chàm thẫm máu:
những mảnh áo của Mí Màng! Bà già mặt tái đi như người chết, răng
nghiến lại rít lên một tiếng tưởng đứt ruột, rồi vừa nguyền rủa vừa cắm đầu
bước lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.