TIẾNG KÈN - Trang 10

Bi choang cho mấy đòn liên tiếp, toàn những thứ lỗi tầy trời mà không

bao giờ có thể nghĩ ra, gã cảm thấy người mệt nhược ngay ra. Nguồn sinh
lực của gã như tan biến đi mau chóng. Gã muốn sụm ngay xuống. Gã
không còn đủ hơi sức đến độ dù chỉ cãi thêm một câu. Mà với loại cô hồn
các đảng này có cãi thì cũng vô ích. Cho nên gã đổi chiến thuật xuống bài
năn nỉ. Giọng gã lí nhí yếu xìu:

- Trăm lạy các đồng chí. Cháu là nghệ sĩ. Cháu lại mù. Cháu có biết

chính chị chính em gì đâu. Cháu chỉ thổi những bài hay dể giải trí cho bà
con cô bác đôi ba phút quên sầu.

Giọng đồng chí công an la lên:
- Thằng này ghê không! Nó cãi mà như nó chửi xéo mọi người. Nó nhận

nó là nghệ sĩ, vậy thì mình là cái gì? Mình lên án văn hóa đồi trụy, nó lại
khen là hay. Bài nào hay nó mới thổi. Nó lại nhận là chỉ thổi giải sầu cho bà
con. Thế ra cả nước này, cách mạng về rồi không có ai hồ hởi để đến nỗi nó
phải đi thổi kèn giải sầu. Đ.M. Thằng này vua phản động, lôi nó ra bắn bỏ
đi cho rồi.

Gã thổi kèn lại một phen choáng người lên. Gã thấy rõ cái sự dại dột của

mình. Mới chỉ cãi có một câu mà gã đã dể lộ ra bao nhiêu khe hở dể cho lũ
cô hồn này túm lấy được mà buộc tội chết người. Gã rất muốn không nói
thêm một lời nào cả để khỏi phải sa thêm vào những cái hớ hênh, nhưng sự
thể đã nguy hiểm đến tính mạng rồi, gã không thể không cãi lại. Nếu không
cãi lại, nó cho là mình đã nhận tội, còn nguy hiểm gấp mười. Vì thế gã
dành cất giọng:

- Thưa các đồng chí...
- Không ai đồng chí với nhà anh hết.
Gã vội sửa lại:
- Thưa các anh. Các anh buộc tội như vậy oan em quá. Em nói quên sầu

ở đây thì cũng có nghĩa là mua vui. Đã hồ hởi lại mua vui thì càng hồ hởi
thêm...

- Hồ hởi bằng mấy cái bản nhạc vàng rên rỉ, lãng mạn ấy hả. Cách mạng

về có bao nhiêu là bài hay, sao không thổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.