TIẾNG KÈN - Trang 16

Mẹ Tới Giữa Mùa Xuân

Đ

ây là lần thứ hai, bà lão đi qua con đường này. Con đường quanh co

giữa những bụi cây um tùm. Những đám xương rồng, những lùm dứa dại,
những mớ dây tơ hồng óng ả giăng trên những thân gỗ mục, cỏ gai phủ kín
trên lối mòn, con đường nhỏ xíu có chỗ trồi lên khi gặp mô đất cao, có chỗ
sụt xuống thành những vũng nhỏ nước mưa còn đọng đầy.

Đường không dài, nhưng gập ghềnh, trắc trở. Anh chàng lái chiếc Honda

ôm đã thả bà lão xuống từ khi nắng còn chưa xế đỉnh đầu. Ngước nhìn về
phía chân trời mịt mù sau những rặng cây xanh xa tắp, gã ái ngại nói:

- Đường xa thế này làm sao mà "má" đi nổi ?
Bà cụ bật lên một tiếng cười khà. Bà cũng nhìn về phía chân trời chói

chang ánh nắng ấy bằng đôi mắt hấp háy, biểu lộ một sự ngạo nghễ coi
thường. Con đường này, con đường mà tất cả những người vợ trẻ đã từng đi
qua đều phải ngao ngán. Nhưng chúng nó đi được thì tao cũng đi được.
Đứa khỏe đi mau, tao già, tao lết hoài rồi cũng tới. Và bà lão cũng tới thật.
Đó là chiến thắng vẻ vang của bà hồi nửa năm về trước.

Nửa năm trôi qua thật mau, nhưng sự tàn tạ của con người trong cái xã

hội chủ nghĩa đầy cơ cực này cũng lẹ làng chẳng kém. Mái tóc của bà đã
gần bạc trắng. Khuôn mặt hốc hác vêu vao. Hai bờ vai gầy guộc nhô lên
như làm cho cái lưng của bà thêm còng xuống. Hai cặp mắt đục lờ hõm
sâu, gò má hóp thêm lại, làn da đã thấy sần sùi nhăn nheo. Nhìn thân hình
tiều tụy của bà với bộ quần áo đụp vá, gã lái xe ôm vẫn thấy chẳng đành
lòng. Lúc quay cái xe trở về hướng cũ, gã còn nói với thêm một câu nữa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.