TIẾNG KÈN - Trang 17

- Hay là "má" ráng chờ đi. Có ai tới sau thì "má" đi cùng với họ luôn thể.
Bà lão lại nhếch miệng cười, bàn tay của bà giơ lên ra hiệu cho gã cứ yên

tâm quay trở về. Thằng nhỏ này cũng dễ thương, có cái cung cách vồn vã
hay lo toan cho mọi người giống hệt như thằng Thái. Chỉ buồn một điều
sao thằng Thái đi học tập mải mà vẫn không được trở về. Một nỗi tủi hờn
đột nhiên ùa tới làm cổ họng của bà lão như nghẹn lại. Bà nhìn theo bóng
dáng của gã lái xe cho tới khi gã khuất hẳn sau lùm cây. Chợt lòng bà thấy
trống vắng hẳn đi, như gã vừa mang theo một phần kỷ niệm của bà. Hình
như ảnh của Thái gần như lúc nào cũng chiếm trọn vẹn tâm trí bà. Rồi lệ
của bà cứ ứa ra. Chẳng mấy chốc đôi mắt đục lờ của bà đã trở nên đỏ hoe.
Bà lần vào túi lấy ra chiếc khăn tay nhầu nát để lau mặt. Những giọt mồ hôi
thấm ướt nhếch nháp mấy sợi tóc bạc lơ thơ xõa xuống hai bên má. Tiếng
honda nổ dòn của gã lái xe bây giờ đã im lắng hẳn. Bốn bề hoàn toàn trở
nên yên tĩnh. Nắng xế trưa chiếu loang lổ trên những bụi cây xanh điểm
những bông hoa đủ màu. Nhưng bà lão không chú ý gì đến cảnh vật chung
quanh. Cái cảm giác tức thở đè nặng trên lồng ngực trong suốt cuộc hành
trình vất vả từ sáng sớm, bây giờ đã gia tăng làm cho bà thấy xây xẩm. Bà
ngồi sụp xuống nệm cỏ, chống hai tay ra đằng sau, ngửa miệng lên cao, cố
hớp lấy chút khí trời để cho bớt ngộp thở. Vào những lúc này thì bà mới
thấy rõ được sự sa sút về sức khỏe của mình. Sáu tháng trước đây, bà vẫn
khỏe

như voi, xông xáo, xốc vác, chạy đôn đáo đầu này, tất tả đầu kia, quần

quật suốt ngày với thúng xôi buổi sáng, nồi chè buổi chiều. Nếu không bị
mấy thằng công an phường, mấy thằng băng đỏ đuổi tới đuổi lui, thì bà
cũng kiếm dư tiền để tiếp tế cho thằng Thái những đồ ăn ngon. Bà cúi
xuống xốc lại cái bị của mình. Bên trong lỉnh kỉnh đủ thứ thể hiện đúng
lòng chắt chiu của một bà mẹ thương con. Một gói mắm, một lon cà, một
hũ mỡ, một túm thịt chà bông, bịch gạo nếp, mấy thẻ đường, vài cây kim,
mấy lọn chỉ, dăm ba thứ linh tinh nghèo nàn khác và hai nải chuối ngon
nhất chợ. Đó là tất cả những gì bà có thể dành cho con trai sau những ngày
tháng vất vả ngược xuôi. Hôm nay hai mươi ba tháng chạp rồi. Chỉ ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.