TIẾNG KÈN - Trang 60

Một Thoáng Xuân Về

T

hanh hồi hộp bước vào văn phòng của vị Hiệu phó. Nhân vật nổi tiếng

khắt khe và soi mói này hình như đang bực bội điều gì đó nên vừa trả lời
điện thoại vừa nhăn túm tất cả nét mặt.

Bà ta liếc nhìn Thanh bước vào với vẻ đầy không thiện cảm rồi chỉ ngón

tay một cách hách dịch, ra dấu cho Thanh đứng chờ ở đó. Thời gian đối với
Thanh lúc này như một thế kỷ. Nàng cố suy nghĩ để với bắt một hình ảnh
nào đó cho quên đi bầu không khí lúc nào cũng như ngộp thở trong căn
phòng làm việc nhỏ bé này. Và Thanh nhớ ngay đến Hồng, không biết giờ
này Hồng đang làm gì trong cuộc phiêu lưu khởi đầu của nàng. Tối hôm
trước Hồng tất tả xẹt qua nhà Thanh chỉ đúng hai phút. Trán và áo của
Hồng đẫm mồ hôi. Hồng thở hổn hển như chưa bao giờ nàng bị xúc động
đến như thế. Hồng chỉ kịp ấn vào tay một bao thư và nói :

- Có lẽ sáng sớm mai tao đi. Nếu trưa mai tao không ghé rủ mày đi dạy

cùng, thì mày đưa đơn xin nghỉ này cho bà Hiệu phó. Nói tao được tin mẹ
đau nặng phải về quê gấp nhé.

Nói rồi Hồng tất tả quay ra. Thanh vội vàng chạy theo, túm lấy cánh tay

của bạn. Hồng đứng sững lại và hai người nhìn nhau nghẹn ngào. Thanh
chợt thấy Hồng chảy nước mắt mà đôi mắt của mình cũng cay sè. Rồi Hồng
lại vùng lên để ra đi như trốn chạy giây phút bịn rịn đó.

Lần này Thanh không theo Hồng ra đến cửa nữa. Nàng đứng lặng người

trong bóng tối của lối đi chật hẹp, tâm hồn hoàn toàn lạnh băng như không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.