TIẾNG KÈN - Trang 63

mặt bàn giấy. Thanh không kịp chào, vội vã quay ra. Nhưng bà ta bỗng gọi
giật nàng lại :

- Hồng nó về quê thăm mẹ thật hay là nó vượt biên đấy, đồng chí Thanh

?

Thanh cảm thấy máu trong người muốn đông lại, nhưng nàng cố giữ vẻ

thản nhiên :

- Làm gì có chuyện ấy !
Bỗng bà ta cất giọng cười, tiếng cười sắc lẻm và nghe như tiếng thủy tinh

vỡ :

- Tôi biết thừa các cô ra rồi. Tôi chỉ yêu cầu một điều, muốn làm gì thì

làm, nhưng hãy báo trước cho tôi để tôi kịp tìm người thay thế.

Thanh không kịp đáp lời bà ta, bước nhanh ra khỏi cửa và đóng sập ngay

lại. Người Thanh mệt lả như vừa trải qua một cơn cố gắng đến tận cùng.
Vừa lúc ấy chuông reo vào lớp học. Các thầy cô lẳng lặng đứng dậy tiến lại
phía bàn để lấy phấn ở những hộp để ở giữa phòng.

Họ vẫn đông đủ cả, nhưng đi lại như những bóng ma mệt mỏi. Thanh

thấy thầy Hoàng, thầy Thịnh, thầy Cảnh, cô Vân, cô Tường và những
khuôn mặt quen thuộc khác. Nhưng hôm nay đã thiếu Hồng. Mọi người
chưa ai phát hiện ra điều đó. Ngày mai, ngày mốt, tuần sau, Hồng sẽ là đề
tài để cho mọi người bàn tán. Một cánh chim đã bay bổng, để lại cho lất cả
một niềm mơ ước rồi ra mình cũng sẽ có ngày được may mắn như thế.

Bước vào lớp học, Thanh thấy rõ mình không có can đảm giảng bài gì

được trong ngày hôm nay. Bỗng một chú nhỏ ở đầu bàn lên tiếng trước :

- Hôm nay ông Táo lên chầu trời, cô cho nghỉ học bài một bữa đi cô.
Ý kiến này vừa được phát biểu là một đám khác nhao nhao lôn hưởng

ứng. Thanh chợt nhớ đến lời căn dặn của bà Hiệu phó hôm họp Hội đồng
giáo viên hôm nào :

- Tuyệt đối các đồng chí phải giữ gìn trật tự của lớp mình. Càng về cuối

năm, học trò càng có tâm lý muốn bỏ giờ. Các đồng chí phải quản lý chặt
chẽ giờ đứng lớp của mình, bám sát giáo án, điểm danh hai lần mỗi tiết dạy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.