TIẾNG KÈN - Trang 64

một lần đầu giờ và một lần cuối giờ. Tuyệt đối ngăn chặn việc đốt pháo
trong trường học. Đây là vấn đề an ninh cơ bản của nhà trường, và cũng là
của khu phố. Bọn phản động có thể lợi dụng lúc đốt pháo nhộn nhạo mà
xâm nhập phá hoại. Phát hiện được học sinh nào có pháo trong cặp, trong
túi, các đồng chí phải bắt giữ giao cho ban Giám Hiệu xử lý ngay...

Lời nói dai dẳng như nhồi nhét vào đầu các giáo viên không chỉ một buổi

họp, mà trong tất cả các buổi sinh hoạt đoàn thể trong trường: chiều thứ Ba
họp tổ Công đoàn, chiều thứ Tư họp tổ Chuyên môn, chiều thứ Sáu họp Chi
đoàn Thanh niên, chiều thứ Bẩy họp Hội đồng giáo viên, sáng Chủ nhật
sinh hoạt đội Thiếu niên Tiền phong. Đó là chưa kể những buổi học tập bất
thường khác nhân những ngày kỷ niệm, lễ lớn, hay phát động những chiến
dịch, những phong trào. Chỉ cần nghĩ đến những thứ đó, Thanh đã thấy tâm
hồn nặng trĩu như đeo chì. Nàng nhớ đến Hồng. Ôi, giờ này Hồng ở đâu ?
Tiên đường xuôi xuống Lục tỉnh hay là nằm chờ tại bến bãi đâu đó như
Vũng tàu, ở Bà rịa, ở Rạch giá, hay Cà mau. Nhưng dầu ở bất cứ nơi nào
thì Hồng cũng đã thoát được những vòng xích nặng nề này đeo lên cổ
những thầy, những cô giáo mòn mỏi từ mấy năm qua.

Thấy Thanh không trả lời, bọn học trò tưởng nàng đồng ý đã vội reo ầm

lên. Điều này gây náo loạn cả một khu hành lang ở lầu nhì. Lúc này Thanh
mới vụt thấy sự hớ hênh, dại dột của mình. Nàng vội dậm chân lên bục gỗ
và la hét để cố lấn át tiếng la của lũ học trò. Nhưng dù Thanh đã lập lại trật
tự của lớp học, chỉ một phút sau đó thì phía bên ngoài, các toán trật tự cũng
đã kéo đến. Thanh chỉ trông thấy lố nhố những đứa học trò đeo băng đỏ ở
tay và choàng khăn đỏ ở cổ. Rồi đến mấy vị giám thị già. Cuối cùng là bà
Hiệu phó cũng lọc cọc cất công leo cầu thang để đứng chống nạnh nhìn qua
song cửa sổ vào lớp bằng một vẻ hách dịch và những tia mắt dữ dội. Toàn
thể lớp Tám A5 mà Thanh đang phụ trách bây giờ nín khe đến độ có thể
nghe thấy cả con ruồi bay qua. Đây là lần thứ hai trong vòng không đầy
một giờ, Thanh phải trực diện với nhân vật khó chịu nhất trường này. Nàng
cố gắng tiến lại bàn giáo sư, nhặt cục phấn lên rồi viết một cách nặng nề lên
bảng: Bài góp tháng 2. Một học sinh bạo dạn lên tiếng :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.