TIẾNG KÈN - Trang 98

đi vào. Bà Quới đứng ở gần đó ngẩn mặt ra nhìn. Cả bốn người gặp nhau ở
trên thềm đất. Anh công an lên tiếng trước:

- Cách đây một ngày, phải nhà bác có kẻ đào trộm khoai không?
Lão Quới giật mình. Quả nhiên là ghê gớm. Chẳng có cái gì qua mắt

được bọn người này. Lão lấy làm tiếc rằng đã không dặn vợ giữ kín câu
chuyện xẩy ra trong đêm hôm trước. Thay vì trả lời câu hỏi, lão quay sang
vợ cằn nhằn :

-Bà kể lể làm chi vậy?
Nhưng bà lão đã la lên:
-Tôi kể cái gì? Tôi có nói cái gì, ở đâu?
Gã Tổ trưởng hơi nhếch môi định cười nhưng gã đã kìm ngay được trước

vẻ mặt lầm lì của người bận đồng phục. Anh ta còn quá trẻ nhưng cố làm ra
vẻ ta đây có quyền uy, liếc lão Quới một cách láo xược rồi quay lại nhìn bà
lão cũng theo một cung cách như thế. Rồi anh ta vừa khoát tay vừa nói
bằng một giọng khô khan :

-Đi theo tôi!
Chẳng đợi cho lão Quới kịp có phản ứng gì, anh ta đã quay lưng xăm

xăm đi trước. Gã tổ trưởng lót tót chạy theo sau. Lão Quới đành rảo bước
tiến theo họ, trong lòng đầy phân vân.

Cả toán người bước nhanh trên con đường dẫn ra mặt lộ. Bà Quới không

dằn được nỗi thắc mắc đành phải nắm lấy tay gã Tổ trưởng và cất tiếng hỏi:

- Có cái gì dính líu tới tụi tui sao, chú Bảy?
Chú Bảy gỡ bàn tay của bà cụ ra không trả lời. Gã chỉ hất hàm ra dấu về

phía khu đất hoang ở bên kia mặt đường lộ.

Mọi người bây giờ đã băng qua con đường cái để tiến vào một lối đi hẹp

hai bên có những đống rác nằm cạnh những mô, gò lổn nhổn. Một đám trẻ
con rách rưới bẩn thỉu chạy túa ra nhìn. Một vài người lớn tuổi đứng ở gần
đó lô nhô chỉ trỏ. Có lúc họ đã phải dạt ra để lấy chỗ cho toán bốn người đi
vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.